Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, July 27, 2007

Đứng dưới mưa !

Ngồi trên phòng ru con ngủ. Nghe tiếng mưa và khỏang không gầm gừ tiếng sét. Ghé mắt nhìn xuống đường bằng khe hở của cánh cửa. Mưa lớn! Mình ở gần sông nên thấy lạnh lạnh những khi trời mưa thế này. Lúc này mình thèm lại được ngồi giữa cái lạnh và ..ngắm mưa!

Đắp cho con cái mền xinh xinh, mình xuống nhà. Giờ mới 9h tối. Bé Thủy đang dọn dẹp, lau nhà.

Bước ra sân , nhìn xung quanh vắng đến lạnh. Những quán café cóc dọc bờ sông đã thu dọn từ lúc nào. Ngồi ở bộ bàn ghế tre mình ngắm mưa , và cảm nhận cái lạnh đến se lòng!

Từ ngày mình đến đây mình nhận được nhiều cái nhìn thắc mắc lẫn 1 chút cảm thông của dân sống gần đây, Có lẽ họ thắc mắc vì thấy nhà mình sao chỉ có hai mẹ con? Và họ cảm thông cũng vì thấy nhà mình chỉ độc mẹ độc con!!

Lúc này mình chợt nhớ đến lời của 1 người bạn. Nếu mình cứ dựa dẫm tinh thần vào 1 ai đó. 1 bờ vai nào đó, đến khi bờ vai ấy bỏ đi thì mình sẽ bị chới với và hụt hẫng. Lúc trước mình đã từng như thế, mình đã hòan tòan dựa dẫm tinh thần vào 1 bờ vai. Nay mình đã nhận ra rất nhiều điều, kể từ ngày độc thân gánh vác trách nhiệm đời mình và con. Mình đã không còn cần 1 bờ vai nào cả. Chỉ còn niềm tin vào bản thân, niềm tin vào sự kiêu hãnh , và niền tin vào hạnh phúc mộc mạc của hai mẹ con mình.

Dạo này , mình cứ thu mình vào vỏ ốc của chính mình. Mình cảm thấy đơn độc hơn. Nhưng lại có cảm giác an tòan hơn.

Mưa vẫn rơi nặng hạt. Ý nghĩ đứng dưới mưa chợt xúât hiện. Mình đứng dậy và thò 1 chân ra ngoài trời, hai chân, và ...bước hẳn ra . Đứng trong mưa, 1 cảm xúc thật khó tả, nhưng mình đang khóc, chẳng ai nhận ra nước mắt mình, trong bóng tối và dưới cơn mưa thế này.

Bé Thủy thấy, ngạc nhiên nhưng nó mắc cười và hỏi mình tắm mưa à?
Ừ, lâu rồi chị không tắm mưa.
Vừa nói với Thủy mình vừa nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn. Hơi quê quê, mình bước vào nhà. Dặn dò Thủy đẩy xe vô nhà và kéo cửa cẩn thận dùm trước khi đóng cửa về.

Giờ ngồi đây mình thấy cái lạnh thấm vào đến xương tủy.

0 Chia sẽ: