Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, May 1, 2009

Sometimes I feel...



Có ai tin không, hai hôm nay em đã cười rất nhiều. Miệng em cứ ..bạch ra cười mỗi khi nhớ lại . Em đã xem được một vở diễn sống động đời thường. Em cũng không tin nỗi sao mình có thể cười được nhiều như vậy!!


Có ai tin không, em đã thầm cảm ơn cuộc đời mình đã trải qua nhiều khúc ngoặc khó khăn. Những lúc em cô đơn, những khi em yếu đuối, và những cay nghiệt mà người ta giáng xuống đời em.


Có ai tin không, em rất muốn cảm ơn vì những lần trượt ngã xuống tận đáy sâu đường đời thì cũng chính tình yêu đã cho em nhận ra ....tình yêu cũng chỉ là thực dụng , mưu toan.


Có ai tin không, em thầm cảm ơn CON ĐƯỜNG EM ĐI LUÔN KHÔNG LÀ BẰNG PHẲNG!



Phải, em không hề muốn con đường em đi hoàn toàn là bằng phẳng. Nếu nó quá bằng phẳng em sẽ sợ mình mất đi sự quyết tấm, ý chí để đi lên phía trước. Nếu nó quá bằng phẳng thì biết đâu em sẽ ...chán nản vì sự tẻ nhạt!!

Tương lai mỗi người luôn là 1 ẩn số. Tuy nhiên, em luôn nghĩ rằng mình có thể thấy được ẩn số đó qua những gì em đang làm, em đang sống ngày hôm nay.


Theo nhiều người thì BÀI TOÁN CUỘC ĐỜI thật khó giải, hoặc không giải được! Riêng suy nghĩ của em, để biết rằng sau này mình có lời giải ĐÚNG hay SAI không quan trọng bằng việc bây giờ mình đang làm sai hay đúng .


Cuộc đời là 1 vở kịch, và con người là những diễn viên tài ba. Rất tài tình, rất thú vị. Em sẽ diễn vở kịch đời mình tốt nhất , đáng yêu nhất, kiên cường nhất để không bị người đời chê trách, mỉa mai. Và quan trọng hơn hết là em sẽ không để mình sau này phải hối hận , hay lắc đầu chán ghét bản thân vì một phân đoạn nào đó trong đời mình.


Và con em sẽ người nhận xét về cuộc đời của mẹ nó. Ngay lúc này, em có sự lựa chọn thì em sẽ lựa chọn để con mình sau này được tự hào đầy trong mắt, thương yêu từ trong tim mỗi khi nói về mẹ.




0 Chia sẽ: