Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, August 31, 2007

Chạy đua...


Mấy hôm nay, mọi việc không suông sẽ làm mình thấy mệt. Cứ phải vắt óc ra nghĩ cách tốt nhất để đạt hiệu qua mong muốn nhanh nhất. Vậy mà chẳng dễ chút nào. Mình vốn rất ghét làm việc gì mà "đụng" đến mấy tay "quan chức, cán bộ". Rất nhiều lần trong cuộc sống mình phải tiếp xúc với họ, nhưng chưa bao giờ họ để lại ấn tượng tốt cho mình. Ấn tượng đầu tiên của mình mỗi khi tiếp xúc với họ là ...cái chức vụ (dù lớn hay nhỏ) của họ đều được trưng bày và khai thác triệt để 1 cách ... hống hách.
Mình đang phải chạy đua với cuộc đời. Nhưng phần thưởng chẳng phải là lớn lao gì, ngòai mục đích cuộc sống được hòan thiện hơn. Yên ổn hơn. Vui vẻ hơn. ( mục đích này mà ...không lớn lao à??? ) Chỉ có vậy mà sao khó khăn quá. Chông gai quá.
Lại đi "đàm phán" đây.....

Chúc các bạn ngày 2. 9 vui vẻ

Glitter Words

Còn hai mẹ con mình làm gì trong 3 ngày Lễ đây??

Bao kế họach đều gặp trở ngại. Coi như dự kiến diễn ra không đúng thời hạn. Mẹ con mình ngày Lễ chèo queo...

Chán quá đi.......... Mình muốn đi chơi xa với con mình lắm lắm. Thèm đi du lịch lắm lắm!

Mọi người đi chơi vui nhé...

How are you??

Khóa lại rồi!

Hơn tuần nay không thấy " Chàng Manly" đến thăm ...VTK. Manly hôm trứơc ghé trông tình trạng "yếu ới" vì bị ...cái gì dạ dày ( quên mất rồi). Hi vọng you ....khỏe .






Tired




Mệt mõi, căng thẳng, muốn gục ngã...
Thèm lắm 1 bàn tay nắm chặt lúc này...

Thursday, August 30, 2007

Stress..

Dạo này, mỗi sáng thức dậy là con cứ nhìn xuống nhà bằng khe hở của cánh cửa và hỏi mẹ : Mẹ ởi, ba đâu??!!! Con cũng hỏi thế khi ba con "biến mất" sau mỗi lần thăm con! Mẹ cứ phải trả lời " Ba đi làm rồi con ạ". Có thể con vẫn chỉ hỏi theo phản xạ tự nhiên mà thôi, Có thể Ba con sẽ vui lắm khi biết con hỏi như vậy. Nhưng cứ chứng kiến tâm trạng con , sao ....mẹ lại đau thế này ?

Mấy hôm nay con tỏ ra bất " hợp tác" với mẹ. Con cáu kỉnh thường xuyên hơn. Mẹ càng căng thẳng với tâm tính con lúc này. Con thật ...dễ ghét!


Mẹ chẳng biết nói sao, con chưa đủ tuổi để hiểu tất cả những gì mẹ nói. Nhưng mẹ vẫn nói rất nhiều để mong con hiểu. Mong con hiểu rằng cuộc sống mẹ con ta đã , đang và sẽ thế...


Đâu phải mẹ không nghĩ cho con, Mẹ cũng muốn con có được 1 người nữa để con có thể nũng nịu , dỗi hờn , mè nheo ...mỗi khi bị mẹ rầy la. Mẹ cũng muốn rằng mỗi khi bị mẹ giận con sẽ có người khác để tủi hờn. Nhưng mẹ biết làm sao hả con? Khi cuộc sống hai mẹ con mình không còn ai khác.


Đêm qua 3giờ khuya mẹ vẫn chưa thể ngủ. Con lại thức dậy giờ đó. Mẹ đã nói với con: Ti ơi, con ôm mẹ thật chặt nhé? Và con đã rất thích thú khi làm điều đó. Trong đêm khuya tĩnh lặng, con ôm mẹ bằng đôi cánh tay bé xíu. Nước mắt mẹ lại rơi tủi hận, khóc vì thương con đến rối lòng, và mẹ khóc vì mệt mõi và căng thẳng. Nhưng lòng mẹ dịu lại khi con ....chỉ ngón tay vào giọt nước mắt của mẹ và ngạc nhiên, miệng...ô ..ô...khó hiểu....

Bất chợt nghĩ đến câu " Little do people perceive what solitude is, and how far it extendeth. For a crow is not company, and faces are but a gallery of pictures, and talk but a tinkling cymbal, where there is no love."

Wednesday, August 29, 2007

So alone in dark night...



Khí trời trở lạnh đột ngột. Con đường vắng vẻ về đêm. Từng cơn gió thổi vào mặt. Lạnh buốt. "... Dòng sông đêm, hồn đen sầu thao thức. Ngàn vì sao mọc hay lệ khóc nhau, đá buồn chết theo sau ngày vực sâu. Rớt hoài xuống hư không, cuộc tình đau..." Một chút buồn cho chàng trai và cô gái trong bài hát, .. rồi chợt mỉm cười khi thấy mình quá vu vơ. Phải. Vu vơ. Cuộc đời vẫn trôi. Dòng đời vẫn trôi. Dù thế nào cũng không đứng ngoài lề xã hội được. Buông xuôi theo dòng chảy vì không thể chặn được nó. Đó có phải là cách tốt nhất? Cuộc sống có quá phức tạp? Hay chính ta làm cho nó trở nên phức tạp? ... Hỏi quá nhiều cũng không phải là điều tốt. Cho là thế thì nó là thế. Lại nhớ Trịnh đã viết: "... Sống trong đời sống cần có một tấm lòng". Để làm gì? "... chỉ để gió cuốn đi". Và: "... Ta hãy yêu nhau khi vẫn còn con tim chân thật, ta hãy yêu nhau khi vẫn còn quá khứ thân quen. Và hãy yêu nhau khi vẫn còn mái tóc, làn môi, ánh mắt, nụ cười. Hãy yêu nhau khi vẫn còn những gì của chúng ta". Vâng. Hãy yêu và hãy khóc cho nhau khi con tim ta vẫn còn rung nhịp đập.


Và mọi người luôn có niềm vui, chúc nụ cười luôn hiện diện trên môi, trên mắt của các bạn mỗi ngày. Và nhớ là. Hãy Yêu và Hãy Khóc cho nhau.


Tuesday, August 28, 2007

Just for Fun

Hix, He "bị" sao vậy ?

Hai chị em chán giống nhau rồi à?

Điệp viên không không thấy....



Thị nở ....



Chụp hình cái đã Bush !







Muốn ..ói quá !


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket


Võ Tắc Thiên hồi sinh qua nét vẽ của nghệ nhân TQ


Nữ hoàng Võ Tắc Thiên đại đế (624 – 705), cổ vãng kim lai duy chỉ có 1 người này. Võ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc. Cũng có các tiểu nữ hoàng khác từng ngồi trên bảo tọa của hoàng đế, nhưng các quan điểm hiện nay chỉ xem Võ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất, bởi vì bà lên ngôi hoàng đế bằng chính thực lực của bản thân, không phải là tượng gỗ nghe theo sự điều khiển của kẻ khác.

Mình đã xem truyện và phim ảnh nói về Võ Tắc Thiên rất nhiều lần, và chẳng hiểu sao lại rất ..."hâm mộ" người đàn bà này. Mọi người vẫn nhắc đến Võ Tắc Thiên trong cương vị 1 vị nữ hòang đế duy nhất của TQ, nhưng riêng mình thì vẫn luôn ấn tượng và luôn nghĩ ngay đến bà trong cương vị 1 "người đàn bà" không hơn không kém. Một người đàn bà đẹp, mạnh mẽ , thông minh , quyết đóan và ....rất đàn bà. .. , Thế thôi !

Tiếc là thời buổi này chẳng còn cái "ngai vàng" nào đủ quyền lực để ....bắt hoa phải nở ...trái mùa. Nếu có thì chắc cũng liều chết để ...ngồi lên ngai vàng .

khà khà, hôm nay mình rãnh rỗi thật.....Mời cả Võ Tắc Thiên đại đế vào blog .




Relax

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Tội nghiệp anh! .....Nhưng ....




Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Nên yêu thế , "an tòan" hơn nhỉ !!

Ti biết "xem" truyện ...


Lần đầu tiên nhìn thấy con cầm cuốn truyện , lật từng trang và nói tên những vật dụng, món đồ chơi trong truyện ..mẹ muốn bật khóc vì vui , trong lúc ấy mẹ đã rất thèm được chia sẽ niềm vui đó, Dù đó chỉ là 1 sự kiện rất nhỏ nhoi thôi nhưng sao mẹ lại rất vui. Chiều nay đi đón con,mẹ con mình sẽ đi nhà sách Nguyễn Huệ để mua cho con ....vài tập truyện tranh nữa !
Yêu con rất nhiều, cưng ạ.

Glitter Words




Monday, August 27, 2007

Silent

Not answer....

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket


Just want go far away...with my daughter....

Phải biết chấp nhận..






Mình còn "lăn tăn" 1 tí , Hix.
Mong là mình có thể nhanh chóng accept .... "cái" mới , sắp đến thời hạn phải "answer" rồi

Miss Thanh, buồn quá hóa ...rồ rồi hả??

Thôi đi ngủ..., nghĩ mãi ...nhức cả đầu


Sunday, August 26, 2007

Cho những ai có cùng tâm trạng ...giống tôi!



... Khi ta cười không có nghĩa là ta đang vui, và cũng không phải cứ buồn là ta lại khóc. Không quan tâm đến không có nghĩa là thờ ơ. Gương mặt dửng dưng không có nghĩa là vô cảm... Tất cả những biểu lộ bề mặt không thể nói lên được những gì phía sau nó...

... Có những khi oằn mình trong nỗi muộn phiền đớn đau, nhưng ta không thể khóc . Có những khi ngụp lặn trong niềm vui, nhưng ta cũng kô thể cười. Có những khi ta muốn quan tâm đến một ai đó, nhưng ta lại thờ ơ. Và có những khi ta fải đèn nén những xúc cảm đang mãnh liệt dâng tràn sau gương mặt dửng dưng...

Tại sao chúng ta lại phải như thế??? Mọi việc đều có nguyên nhân sâu xa của nó và có đôi khi cái nguyên nhân ấy chỉ đơn giản là cách nhìn mà thôi.

Bạn tôi có 1 bài viết về DƯA HẤU và CÀ CHUA. Cà chua thì khi chưa chín vỏ nó màu xanh và bên trong cũng màu xanh, khi nó chín thì vỏ nó màu đỏ và bên trong cũng là màu đỏ. Còn dưa hấu lại khác, khi nó chưa chín thì vỏ nó màu xanh và bên trong là màu trắng, và khi nó chín thì vỏ nó cũng là màu xanh nhưng bên trong lại là màu đỏ. Ở đoạn kết bạn ấy hỏi: Thế bạn sẽ chọn cách sống nào: CÀ CHUA hay DƯA HẤU? .................

Bài viết rất hay và rất sâu sắc theo lý thuyết. Nhưng đó chỉ là cái nhìn rất hẹp ở 1 góc rất nhỏ của cái gọi là CUỘC SỐNG. Nó chỉ đủ để chứng minh cho điều mà bạn tôi muốn tôi hiểu được.
Có đôi khi ta vẫn tự hỏi: "Cuộc sống là gì?" và chắc rằng không 1 ai trong chúng ta chưa tự đặt câu hỏi: "Hạnh phúc là gì?" ... Và rồi ta cứ mải mê đi tìm cái gọi là Hạnh Phúc, cái gọi là Cuộc Sống, mà mấy ai trong chúng ta biết rằng Hạnh phúc chính là khi ta còn đủ suy nghĩ để tự đặt câu hỏi cho chính mình và Cuộc sống hiện diện chính trong hơi thở của chúng ta. ........ (Uống cafe cái đã ... )

Miên man với những câu hỏi và mơ hồ tìm kiếm câu trả lời cho những xúc cảm, những việc xảy ra cho chúng ta... có fải đó chính là nguyên nhân dẫn chúng ta đến với sự bế tắc và muộn phiền. Nếu đúng là như vậy thì tại sao chúng ta thôi không miên man và thôi không mơ hồ trong tìm kiếm? Sao chúng ta không nhìn sự việc ở một góc cạnh khác để thấy Cuộc Sống là vô hạn mà Đời Người là có hạn? Sao ta không tự giải thoát mà lại luôn trói chặt mình?...


Ngoài kia thời gian vẫn trôi. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tất cả sẽ không dừng lại để chờ ta thôi miên man và thôi mơ hồ.

Chúc chúng ta một ngày mới không miên man và không mơ hồ ! (mình lại mơ hồ )
........................