After
Trái đất thật tròn! Tôi đã nói câu này với "chị" với 1 sự ngạc nhiên. Nhưng rồi không phải thế khi tôi biết chị tạo cuộc hẹn với tôi là có chủ ý. Và vì đến có chủ ý nên đã đánh thức lại nhiều góc lặng trong tôi. Một câu chuyện dài đủ để tôi giải tất cả những dấu hỏi còn lại trong thời gian qua. Nhưng dù sao tôi cũng cảm ơn chị về cuộc gặp gỡ không mong đợi này.
Thời gian này là thời gian nhạy cảm của tôi. À không, chính xác hơn là thời gian nhạy cảm của chúng tôi - Tôi, chồng tôi và con gái tôi- Và vì là thời gian nhạy cảm nên tôi cũng nhận ra blog của tôi đã ghi lại nhiều phần đời tôi trong 2 năm qua. Nó làm cho blog của 2 mẹ con tôi buồn!
Tôi đã cho phép mình nghĩ về thời gian này của hai năm trước ( 14-5) . Vì tôi biết đây là lần sau cùng tôi còn cho phép mình nghĩ đến. Tôi nghĩ đến vì trong tôi còn sót lại chút trân trọng cho sự kiện này của đời mình. Nhưng sau câu chuyện giữa chị và tôi... từ lúc đó đến nay đã để trong tôi 1 tâm trạng nặng nề , để rồi tôi nhếch mép mỉa mai cho cái sự quá ư lãng mạn của mình !
Giờ đã giải được hết những dấu hỏi trong tôi. Đã xác nhận lại chính xác những suy nghĩ của mình về cách sống của chồng tôi đối với hai mẹ con tôi trong thời gian qua. Tôi sẽ khép lại những trang viết về phần đời ngắn ngủi 2 năm qua của mình. Nhưng những gì về chồng tôi, tôi sẽ để anh vào khoảng thinh không trong cuộc đời hai mẹ con. Chớ không thể khép anh vào quá khứ.
Tôi vẫn nghĩ giá như chị đến với hai mẹ con tôi trong im lặng hay là đúng mục đích mà tôi đã tưởng . Có lẽ tôi đã rất vui hơn rồi. Tôi không có lý do gì để ghét chị. Cũng như tôi không phải là không thích chị. Nhưng chắc chị hiểu tại sao tôi nói " tôi không chắc là có muốn gặp chị nữa hay không?" Phải không chị?
Thời gian này là thời gian nhạy cảm của tôi. À không, chính xác hơn là thời gian nhạy cảm của chúng tôi - Tôi, chồng tôi và con gái tôi- Và vì là thời gian nhạy cảm nên tôi cũng nhận ra blog của tôi đã ghi lại nhiều phần đời tôi trong 2 năm qua. Nó làm cho blog của 2 mẹ con tôi buồn!
Tôi đã cho phép mình nghĩ về thời gian này của hai năm trước ( 14-5) . Vì tôi biết đây là lần sau cùng tôi còn cho phép mình nghĩ đến. Tôi nghĩ đến vì trong tôi còn sót lại chút trân trọng cho sự kiện này của đời mình. Nhưng sau câu chuyện giữa chị và tôi... từ lúc đó đến nay đã để trong tôi 1 tâm trạng nặng nề , để rồi tôi nhếch mép mỉa mai cho cái sự quá ư lãng mạn của mình !
Giờ đã giải được hết những dấu hỏi trong tôi. Đã xác nhận lại chính xác những suy nghĩ của mình về cách sống của chồng tôi đối với hai mẹ con tôi trong thời gian qua. Tôi sẽ khép lại những trang viết về phần đời ngắn ngủi 2 năm qua của mình. Nhưng những gì về chồng tôi, tôi sẽ để anh vào khoảng thinh không trong cuộc đời hai mẹ con. Chớ không thể khép anh vào quá khứ.
Tôi vẫn nghĩ giá như chị đến với hai mẹ con tôi trong im lặng hay là đúng mục đích mà tôi đã tưởng . Có lẽ tôi đã rất vui hơn rồi. Tôi không có lý do gì để ghét chị. Cũng như tôi không phải là không thích chị. Nhưng chắc chị hiểu tại sao tôi nói " tôi không chắc là có muốn gặp chị nữa hay không?" Phải không chị?
0 Chia sẽ:
Post a Comment