Thiên thần có cánh của mẹ
Còn hơn một tháng nữa là đến ngày của con rồi. Ngày 01 tháng 2. Vậy là đã gần 4 năm rồi kể từ ngày con ..mọc thêm đôi cánh. 4 năm nhiều thay đổi trong cuộc đời mẹ, nhiều điều đáng để quên trong thời gian ấy, nhưng mẹ không thể quên được con - thiên thần của mẹ- .
Mẹ đã sống và học cách tha thứ. Nhưng mẹ vẫn khóc mỗi khi nhớ lại những gì đã qua. Mẹ vẫn không thể tha thứ cho mình. Mẹ khóc... nhớ con !!
Đã 4 năm rồi, cứ vào thời gian này mẹ lại lặng lẽ . Không ai hiểu và biết được những gì diễn ra trong lòng mẹ. Và mẹ khóc ...thương con!
Những gì mẹ đã sống và đã làm mẹ không bao giờ khóc vì hối tiếc. Vì mẹ đã sống bằng chính trái tim , tâm hồn, và chính con người mình... nhưng mẹ khóc mãi vì rời xa con !
Thiên thần có cánh của mẹ
Cuộc sống của mẹ còn dài. Còn lắm điều khó khăn, mẹ không muốn ai làm mẹ tổn thương, đau khổ nữa. Mà nếu muốn vậy thì mẹ phải sống không tình yêu, không đam mê, không niềm tin, không hi vọng ... Mẹ cũng muốn vậy lắm, nhưng mẹ không làm được. Mẹ vẫn là mẹ, vẫn sống bằng tâm hồn và chính con người mình. Nếu sợ tổn thương , sợ thất vọng mà phải sống đời sống vô nghĩa thì đâu hơn gi ! Mà giờ đây mẹ còn có em con nữa. Mẹ phải sống với nhiều hy vọng , niềm tin, và yêu thương vì đó là động lực giúp mẹ tự tin vui sống để cùng em con bước trên con đường dài của cuộc đời lắm chông gai này.
Sau khi xa con , mẹ đã 1 thời gian dài sống trong u uất và không mục đích. Nhưng bao nhiêu vui buồn rồi cũng lùi xa. Và giờ mẹ có em con, mẹ lại có mục đích để tiếp tục sống và hy vọng, và tất cả hy vọng đó mẹ đặt vào em con. Nhưng giá như có con bên cạnh mẹ và em thì ...mẹ sẽ không khóc vào những thời gian này....
Thiên thần có cánh của mẹ
Nếu giờ đây con vẫn đang ở bên mẹ thì chắc con đã nhìn thấy em con lớn như thế nào. Em giờ đã nói được nhiều. Nếu có con bên cạnh thì chắc con sẽ giúp mẹ dạy em con không nói ngược như em vẫn hay nói. Em hay nói ngược lắm con à !
Đến ngày thì con hãy dùng đôi cánh trắng mỏng ấy để bay về thăm mẹ và em con nhé.
Thiên thần có cánh của mẹ....