Con an ủi mẹ!!
Hôm nay con gái của mẹ đã thật sự lớn rồi.
Bấm số điện thoại của con để được nghe tiếng nói đầu tiên của con là " Con chào mẹ."
Như thường lệ mẹ hỏi thăm con làm gì trong ngày, thì con vội vàng cắt lời mẹ và nói , giọng vừa khoe vừa tỏ ra rất khẩn trương..
" Mẹ ơi răng con sắp rớt rồi! "
Mẹ cũng ra vẻ ngạc nhiên và hối hả " Ôi , răng con sắp rớt rồi à? Con thấy có đau không?"
Mẹ vừa hỏi xong thì con nói ngay : Con không sao đâu, không chảy máu đâu, mẹ đừng sợ nghen.
Mẹ vờ vĩnh: Nhưng răng con sắp rớt rồi, mẹ sợ lắm!
Con: Mẹ đừng sợ, không sao đâu, bạn con răng cũng sắp rớt, không sao đâu mẹ, mẹ đừng sợ nghen.
Mẹ: Vậy con nhớ nói với ba là lấy cái răng sắp rớt của con ra để con mọc răng mới khác đẹp hơn nhé?
Con: Dạ.
Mẹ và con chuyện vãn 20...giây nữa thì vẫn như thường lệ con cắt ngang.
" Mẹ ơi, để mai con gọi cho mẹ nghen, giờ con "mắc" học rồi!"
Mẹ nài nỉ để trò chuyện với con tí nữa mà con ...bận ham chơi thôi.
Hix, hix ...
Con gái của mẹ đến giai đoạn thay răng rồi! Lớn rồi! Nhanh quá! Nhanh quá! Thời gian trôi nhanh quá! Mình phải cố gắng hơn nữa để chuẩn bị đón con ra HN học lớp 1 thôi!
Xa con nhớ quá, con ơi!
0 Chia sẽ:
Post a Comment