Nỗi nhớ
Cái lạnh của Hà Nội lập đông làm tôi nhận ra rằng Mùa Thu đã trôi qua mất rồi! Vậy là Tôi đã bỏ lỡ một mùa đẹp nhất ở HN . Một Mùa Thu mà tôi đã chờ đợi kể từ ngày tôi ra HN đến giờ!
Mùa Đông Hà Nội
Tôi thật nhỏ bé khi hoà vào dòng người để đến nơi làm việc. Cảm thấy lẻ loi vô cùng mỗi tối đi về. Làm cho lạnh càng thêm lạnh. Miên man nỗi nhớ không tên.
Miên man dòng đời, miên man lòng người. Tôi sắp 30!
Tôi đang thực hiện ước mong của tôi và cho thiên thần của tôi nữa. Nói thì thật dễ, thực hiện khó vô cùng. Tôi một mình lại càng khó. Nhưng tôi không mong là hoàn hảo như mơ ước. Chỉ mong là mình có thể " hài lòng" với những gì mình cho là đủ.
Tôi sẽ về với gia đình bé nhỏ của tôi, dù là khiếm khuyết, nhưng lòng thật ấm!
Mùa Đông ơi, Tôi đang nhớ lắm tình yêu của Tôi.
******
Nước mắt lại rơi khi viết những dòng này!