Status

Một góc riêng của tôi !

Thursday, December 23, 2010

Thư gởi cho ba người đàn ông tôi yêu.

Anh, quá khứ đã qua.

Anh ơi, vậy là ta đã xa nhau cũng đã một thời gian rồi. Nhiều khi em cảm thấy quá khứ đã trôi xa , em không còn nhớ gì, nhưng lắm lúc lại thấy như mới ngày hôm qua.

Mình đã từng yêu nhau rất nhiều, cũng đã có lúc tưởng chừng như không thể thiếu nhau.Em đã luôn cảm ơn cuộc đời vào mỗi sớm mai thức dậy đều nhắc nhở em rằng " em đang yêu , và em đang có một tình yêu khắc cốt ghi tâm" . Ấy vậy mà, em đã xa anh tròn .....1500 ngày rồi !!  

Đó là quãng thời gian khó khăn lắm anh ạ. Em đã từng khóc tủi hờn, từng nuốt ngược nước mắt vào trong. Nhung em biết, đó cũng là giai đoạn khó khăn của anh.

Em thật tiếc khi chúng ta không cùng nắm tay nhau đi trên một con đường,  anh tiếp tục xây mơ ước của anh, em đi vào lối rẽ của riêng mình , Âu đó cũng là " gặp nhau là Duyên, xa nhau là Số" . Những đau khổ đã qua, em coi đó là cuộc đời thử thách mình.

Nói là nói vậy, nhưng ngay khi viết những dòng này cho anh, lòng em vẫn còn day dứt, vẫn da diết nhớ , vẫn tràn ngập yêu thương, day dứt một tình yêu không đoạn kết, da diết nhớ một người anh, tràn ngập thương yêu người bạn. Và vì những điều đó, em chúc anh luôn hạnh phúc, và an lành trong cuộc sống, anh nhé.



Anh, hiện tại ngọt ngào!

Mình gặp nhau giữa dòng đời tấp nập. Mỗi sáng , 1 tuần 7 ngày, 1 tháng 30 ngày, ...anh không ngày nào quên 1 tin nhắn " Chúc em một ngày tốt lành, và may mắn",  Tối anh lại nhắn tin " Chúc em ngủ ngon " Khi thì nhắc em trời nắng, khi thì báo em thời tiết chiều nay sẽ lạnh....cứ thế....

Xin đừng trách em sao quá vô tình anh nhé! Anh hãy biết rằng em luôn cảm ơn Tình Yêu anh dành cho em. Đó là sự chăm sóc rất lặng lẽ, rất dịu êm, và sâu sắc. Em biết hết, hiểu hết.

Đừng giận em quên trả lời tin nhắn, đừng buồn em khi em ít nói đến ước mơ hạnh phúc bên anh. Vì Hạnh Phúc là thứ rất mong manh và dễ vỡ, Đến thì rất khó, nhưng khi ra đi thì lại rất dễ dàng.

Anh yêu dấu,

Tình yêu là một thứ đôi khi xuất hiện ở những điều giản dị bình thường, hãy nhặt nhạnh những điều giản dị bình thường để làm nên một tình yêu vô giá. Hãy vun đắp nhau cho đến hết sự đồng hành.


Anh, tương lai của em.

Cuộc sống là những chuỗi hành trình không ngừng nghỉ. Anh là sự tiếp nối của một hành trình tình yêu đã đến đích. Có thể nói anh là số phận đã dành sắp đặt cho em, anh là người không đi xây mơ ước của riêng mình, hoặc dù anh đang có làm gì? Ở đâu ? thì em cũng biết chắc rằng anh đang chờ đợi em ở phía trước với ước mơ hạnh phúc, không đau khổ, không nước mắt, và không chia ly.

Gia đình là điều mà em luôn khát khao, luôn mơ ước, và đó cũng là điều duy nhất em luôn thấy thiếu trong đời mình. Ước mớ đó có quá xa vời không anh. Hãy cùng nắm tay em xây đắp nhé, em biết đó cũng là lúc mình thật sự đã có nhau.

Đôi khi cuộc đời khó khăn, những vất vả, nhưng khi em có anh bên cạnh thì sức mạnh sẽ nhân lên, vì vậy,  hãy luôn ôm em trong vòng tay anh nhé. Em dù có mạnh mẽ thế nào thì em vẫn muốn mình nhỏ bé trong vòng tay anh. Trong bước hành trình của cuộc đời Em sẽ cố bước thật nhanh để hoà vào bước chân của anh, nhưng nếu em thấm mệt thì anh hãy điều chỉnh bước chân để em kịp song hành , anh nhé.

Nhưng nếu lúc nào đó anh cảm thấy mệt mõi thì anh hãy dừng một chút, nhắm mắt lại, nhưng đừng buông tay em ra. Chúng ta luôn cùng nhau nhớ rằng " Anh là chồng của em, và em là vợ của anh"

Thursday, December 2, 2010

Thay răng!

Là con gái của mẹ đã đến tuổi thay răng rồi!
Đêm qua, con gọi cho mẹ để báo cho mẹ biết con đã "gụng" răng! Mẹ thật tiếc là đã không ở bên cạnh con khi con rụng cái răng đầu đời. Hix....
Nhưng mẹ chắc là ba con sẽ biết cách để cho con hiểu đó là một sự thay đổi tốt và cần thiết. Vì vậy những lời của con qua điện thoại làm mẹ thật sự yên tâm.
Mẹ yêu con nhiều lắm! Mẹ mong mau chóng đến thời gian con vào lớp một. Mẹ con mình sẽ được bên nhau.
Sắp đến Noel rồi. Mẹ sẽ gởi quà về cho con.

Tuesday, November 23, 2010

Nỗi nhớ

Cái lạnh của Hà Nội lập đông làm tôi nhận ra rằng Mùa Thu đã trôi qua mất rồi! Vậy là Tôi đã bỏ lỡ một mùa đẹp nhất ở HN . Một Mùa Thu mà tôi đã chờ đợi kể từ ngày tôi ra HN đến giờ!

Mùa Đông Hà Nội

Tôi thật nhỏ bé khi hoà vào dòng người để đến nơi làm việc. Cảm thấy lẻ loi vô cùng mỗi tối đi về. Làm cho lạnh càng thêm lạnh. Miên man nỗi nhớ không tên.

Miên man dòng đời, miên man lòng người. Tôi sắp 30!

Tôi đang thực hiện ước mong của tôi và cho thiên thần của tôi nữa. Nói thì thật dễ, thực hiện khó vô cùng. Tôi một mình lại càng khó. Nhưng tôi không mong là hoàn hảo như mơ ước. Chỉ mong là mình có thể " hài lòng" với những gì mình cho là đủ.

Tôi sẽ về với gia đình bé nhỏ của tôi, dù là khiếm khuyết, nhưng lòng thật ấm!

Mùa Đông ơi, Tôi đang nhớ lắm tình yêu của Tôi.

******

Nước mắt lại rơi khi viết những dòng này!

Friday, November 12, 2010

Con an ủi mẹ!!

Hôm nay con gái của mẹ đã thật sự lớn rồi.

Bấm số điện thoại của con để được nghe tiếng nói đầu tiên của con là " Con chào mẹ."
Như thường lệ mẹ hỏi thăm con làm gì trong ngày, thì con vội vàng cắt lời mẹ và nói , giọng vừa khoe vừa tỏ ra rất khẩn trương..
" Mẹ ơi răng con sắp rớt rồi! "
Mẹ cũng ra vẻ ngạc nhiên và hối hả " Ôi , răng con sắp rớt rồi à? Con thấy có đau không?" 
Mẹ vừa hỏi xong thì con nói ngay : Con không sao đâu, không chảy máu đâu, mẹ đừng sợ nghen.
Mẹ vờ vĩnh: Nhưng răng con sắp rớt rồi, mẹ sợ lắm!
Con: Mẹ đừng sợ, không sao đâu, bạn con răng cũng sắp rớt, không sao đâu mẹ, mẹ đừng sợ nghen.
Mẹ: Vậy con nhớ nói với ba là lấy cái răng sắp rớt của con ra để con mọc răng mới khác đẹp hơn nhé?
Con: Dạ.

Mẹ và con chuyện vãn 20...giây nữa thì vẫn như thường lệ con cắt ngang.
" Mẹ ơi, để mai con gọi cho mẹ nghen, giờ con "mắc" học rồi!"
Mẹ nài nỉ để trò chuyện với con tí nữa mà con ...bận ham chơi thôi.

Hix, hix ...

Con gái của mẹ đến giai đoạn thay răng rồi! Lớn rồi! Nhanh quá! Nhanh quá! Thời gian trôi nhanh quá! Mình phải cố gắng hơn nữa để chuẩn bị đón con ra HN học lớp 1 thôi!

Xa con nhớ quá, con ơi!

Thursday, October 28, 2010

Chúc mừng Sinh Nhật thiên thần của mẹ.

 Hôm nay mẹ mới có thời gian update hình của con lên web!!
Con gái của mẹ đẹp lắm!

















Sunday, August 29, 2010

Tôi ơi, cố gắng thêm nhé!

8 ngày nữa con gái mình sẽ ra thăm mình. Lòng thật nhớ nhung và sốt ruột mong nhanh đến ngày được gặp con . Nhưng cũng sợ cái ngày con lại xa mình để quay về SG. Cầu trời mong cho nhanh đến ngày mẹ con được ở cùng nhau. Được ngủ bên con, được chăm sóc, chơi đùa với con. Nhớ con vô cùng!

Đi dự tiệc của hãng rượu Ballentine

Đứng sảnh chờ đợi lâu quá nên mình vào .....toilet post vài tấm hình !!








Live an impression

Monday, August 9, 2010

Ôi, con gái mình chụp mấy tấm hình đẹp không chê vào đâu được!

Cười đẹp thật! (Click vào hình để view full size)


Cơ bản là do "người mẫu" biết diễn!


 Yêu con lắm !


Kiểu này con ngồi "thế" nào ấy nhỉ?


Ôi, đẹp quá đi!
Ơ, nhưng góc chụp này bị thấy "ti" rồi nhé! hehe


 Cảnh đẹp, người đẹp, góc chụp đẹp!



Kiểu này đừng chống tay ngang hông thì càng đẹp mỹ mãn!!

Sunday, August 1, 2010

Ngồi chờ con online lâu quá, nên mẹ post vài tấm hình.











Thursday, July 29, 2010

Tiêu tiền?




Nhiều nhân viên thấy mình 2 lần mua 2 cái điện thoại thì đều là điện thoại rẻ tiền chỉ có 400.000 thì vẫn hay hỏi mình "sao chị không mua điện thoại này xài, điện thoại kia để dùng, vì nó nhìn đẹp, sang , và nhiều chức năng cao cấp" , hoặc mới hôm qua đây mẹ của chị chủ khi biết mình ra chỉ tiêu một ngày chỉ xài khoảng 30.000 thì bà cũng cười và nói rằng " Mức lương của cháu cao thế mà sao thỉnh thoảng không đi mua sắm hay chi tiêu gì ? Làm tiền mà không chi tiêu thì để làm gì!! " Mình chỉ cười. ( Thật ra sáng đi làm đến tối, ăn uống tại nhà hàng, nên nhiều ngày mình chẳng chi tiêu đồng nào!! nhưng tiền xăng và tiền điện thoại của mình thì ngày càng nhiều!!)


Mình không phải là người không biết tiêu tiền. Và mình cũng không phải là người ky bo tính toán từng đồng từng cắc. Thật ra, để không phải chi tiêu, không sắm sửa đối với mình cũng là một việc khó khăn khi thực hiện ( và một phần cũng nhờ mình chẳng có thời gian rảnh nào để mà đi mua sắm cả!). Nhờ mình xác định mục đích là ngày hôm nay xa con đi làm vất vả từ sáng đến tối chỉ vì kiếm tiền thì không lý do gì mình phải chi tiêu hoang phí trong lúc chưa có gì vững chắc trong tay. Nhưng mình thực sự rất vui , vui lắm. Mình đã không còn lo sợ nếu lỡ không may khi đau ốm, khi va vấp ở chặng đường sau này nữa.

Ngay xưa mình xa hoa trong cách tiêu tiền, điện thoại xịn theo mốt. Ngày nay mình chẳng để ý nhiều nữa, ấy vậy mà mình thấy thật bình thường, cuộc sống giản dị vô cùng.

Kể cả người giàu có thì họ cũng chưa chắc sự giàu có đó có đảm bảo được cuộc sống của họ kia mà . Kệ, ai cười cứ cười, ai nghĩ gì thì nghĩ. Cũng sẽ đến lúc mình chi tiêu, mua sắm cho bản thân mà không lo sợ ngày mai .


Wednesday, July 28, 2010

Hình mới của Ti