Status

Một góc riêng của tôi !

Sunday, August 30, 2009

Chuyện tình , chuyện đời, ...



Trong 1 mục tâm sự trên báo online, đang có một chủ đề rất nóng hổi. Chủ đề ấy bắt đầu từ một lá thư tâm sự của một cô gái đang trong tình trạng phân vân,bế tắc vì người tình. Mà người tình của cô ấy lại là ..chồng của một phụ nữ khác. Lời tâm sự đó nói về tình yêu say đắm của cô ta với người tình đang có gia đình . Nói đến đây, chắc mọi người cũng có thể hình dung được sự nóng hổi của nó rồi đấy nhỉ. Đương nhiên rồi, đó là chuyên mục online và công khai, thì đâu thể cấm cửa được các cô/bà vợ đã từng mất chồng bởi những cô nhân tình như thế. Họ có dịp mắng, trút giận vào chủ nhân bức thư kia. Vì đối với họ, cô ấy chẳng khác là mấy cái cô nhân tình phá đám và làm tan vỡ gia đình của họ . Cũng có những lời nhẹ nhàng phân tích thiệt hơn, cũng có những bài đối trả cho chủ nhân kia bằng những câu chuyện đau lòng của họ. Đó được xem là một trong những hậu quả mà cái cô yêu chồng người khác có thể sẽ gặp mai sau. Và đương nhiên, cũng không ít gã đàn ông thối tha, những gã đàn ông khoe mẽ, những gã đã và đang cũng đèo bồng , và cũng không ít gã tự cho mình là chính trực vào đó tham gia! Rất sôi nổi đấy !

Còn mình thì sao?

Ngay khi mình đọc lá thư tâm sự của cô gái kia thì quả thật mình chỉ thấy sự ngu ngốc của cô ta mà thôi. Cô ta đã rất thật thà viết ra luôn sự ngu ngốc , cả tin của chính mình mà đáng tiếc là cô ta chẳng nhận ra điều đó. Ngôn từ cô ta viết ra đã cho mọi người biết cô ta đang bị một gã đàn ông lừa tình trắng trợn thế mà thật tệ hại là cô ta không hề biết rằng mình bị gã nhân tình kia lừa! Lại còn ngu ngơ nói rằng " em không nỡ bắt anh ấy li dị vì thương các con anh!!" haha, tếu thật! Cũng vì cái câu ấy mà cô ta bị mấy quý cô, quý bà đập cho tơi tả!

Nghiêm túc lại tí!

Nếu nhìn lại chuyện của mình. Thì mình ở cái cảnh đối lập với cô gái kia. Nhưng khi mình đọc lá thư cô ta cảm giác của mình lại chẳng hề tức giận, đối với mình, đó là đời! Đời luôn luôn có những kẻ khờ, những kẻ hám danh lợi, những kẻ lừa phỉnh, những kẻ đáng thương,  nhưng kẻ khôn ngoan. Và có ai dám chắc rằng bản thân mình không có lúc ở trong hoàn cảnh đó?

Mình đã từng là một cô người yêu bị phụ, bị lừa rồi! Mình cũng đã từng là một kẻ đáng thương bị chồng và những nhân tình của chồng "dập" tả tơi rồi. Mình cũng đã từng phụ tình yêu của người khác. Và tất cả chúng ta, đều là những kẻ hám danh lợi!

Đương nhiên, chúng ta đang phấn đấu vì danh lợi, và những cô nhân tình kia cũng hám danh lợi! Ho không đủ can đảm để dựa vào một sinh viên, hay một người tay trắng để làm nên người đàn ông của chiính họ. Họ đi đường tắt, đó là một đàn ông  có sư nghiệp vinh quang, tương lai sáng lạng, một người đàn ông đã qua thời gian thực tập làm một người chồng hoàn hảo và một người đã qua kinh nghiệm làm  một người cha. Thật tiện lợi phải không? Mình cũng nhận thấy là rất tiện lợi! Và đương nhiên, gã đàn ông đó đựơc làm nên bởi một người đàn bà khác - vợ của người đàn ông-  , họ đã chịu đựng qua giai đoạn khó khăn nhất, kể từ khi gã đàn ông đó chưa là gì! Để đến khi , người đàn bà gần như tôi luyện nên một người chồng toàn vẹn cho mình thì bị các cô gái hám danh lợi ...phỏng tay trên! Không đau mới lạ. Không hận mới lạ! Có thể hiểu , đúng không?

Nhưng....

Cảm ơn Bông_Sen_Trang đã commend vào Conner of life của mình. Những lời chia sẽ của bạn làm mình nhận ra bạn cũng đang còn hận. Bạn biết tại sao ở trên mình nói rằng mình chẳng hề tức giận khi mình đọc những tâm sự tương tự như chuyện của mình không? Vì bây giờ mình chẳng nghĩ đến những chuyện này theo khía cạnh tiêu cực nữa. Mình biết rằng tất cả điều có lý do của nó, và đương nhiên, mọi chuyện đều có cái hậu quả của nó.

Mình đã nhận ra đó là người không tốt, tệ bạc với mình, đối xử với con không trách nhiệm, hay là một kẻ chuyên đi lừa phỉnh tình cảm người khác . Thì tai sao không nhân cơ hôi này tìm cho mình một người tốt hơn? Sao lại không nhỉ? Đó là lý do mình chẳng còn thấy buồn! Đôi khi thay đổi cũng khiến cuộc sống mình thú vị hơn, Bong_Sen _Trang ạ!

Bạn hãy thử đặt vị trí mình ngang với đàn ông hoặc cao hơn họ, cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều. Và sự lựa chọn sẽ dễ dàng hơn cho mình.

Bạn có bao giờ nhìn một người trí thức bằng cả đôi mắt to tròn của mình cho tới khi chỉ nhìn họ bằng nửa con mắt không? Rất thú vị đó!

Mang suy nghĩ đó, mình đã cho phép mình gặp gỡ nhiều người đàn ông khác. Mình chăm chút cho bản thân mình hơn.  La cà quán xá, shopping, hẹn hò mỗi khi có thời gian rỗi cho riêng mình.  Vì thế, mình gặp khá nhìêu đàn ông thành đạt, giỏi giang. Và mình nhận ra một điều "như một phần tất yếu của cuộc sống" , đó là đàn ông họ sẽ sẳn sàng phản bội vợ mình mỗi khi có "cơ hội"!  Họ cũng chỉ là những kẻ tầm thường. Chớ chẳng phải bật thánh nhân quân tử gì !Có chăng là do mình vì yêu mà đề cao họ quá mà thôi. Nhìn gương mặt những gã đó mình thật sự buồn nôn lắm! Và chắc chắn rằng ex của mình và ex của BST cũng chẳng khác gì!


Nếu các bà các cô còn đắm chìm đau khổ bởi một gã chồng tầm thường nào đó đang mãi mê mang cái vẻ thành đạt ra để  "xả láng" hết cô này đến cô khác thì đúng là tự chuuốt thiệt thòi vào mình!Mà sao không tự nghĩ rằng bản thân mình cũng đáng được tôn trọng lắm chứ. Mình vẫn có quyền chọn lựa một tình yêu mới, hay một người tốt hơn - dù thế nào thì mình  tin rằng đâu đó quanh đây vẫn còn những bật thánh nhân quân tử, hay chí ít thì cũng có thể tạo ra bật quân tử.-


Thật lòng là mình vẫn thích tạo ra một người đàn ông của riêng mình hơn.

Ít nhất là mình cũng đã có kinh nghiệm cho việc đó mà ! haha

Tuesday, August 25, 2009

Lễ 2/9 ở Hà Nội như thế nào?

2/9 năm nào cũng lủi thủi có hai mẹ con. Vì thế không có lý do gì mình không nhận lời mời hấp dẫn của Do .. đi Hà Nội! hơhơ

Do đã giữ lời hứa là dẫn mình đi HN nếu có dịp Do đi công tác. Coi như Do là người uy tín đầy mình.

Các bác đón Lễ Quốc Khánh vui vẻ nhá.

Saturday, August 22, 2009

Ti thích ở nhà "mát"

Nhưng mẹ thì muốn méo mặt luôn á!

Mấy hôm nay hai mẹ con mình "ngủ khách sạn " không hà! Nghe điều này chắc mọi người nghĩ hai mẹ con mình "quỡn" lắm nhỉ?!! Hic

haha, ( em đang khóc đấy mấy bác ợ)

Thursday, August 20, 2009

I SWEAR

lẦN NÀY MÀ BƯỚC CHÂN ĐI EM THỀ VĨNH VIỄN SẼ KHÔNG VỀ . SẼ KHÔNG BAO GIỜ VỀ NỮA !

Wednesday, August 19, 2009

Em Post hình đi Đồng Tháp nè.









Tấm hình này Ti cười xinh quá đi! Muaaaaahhh






PS: Máy hình này set up sai năm rùi!! Các bác click trực tiếp trên tấm hình để xem kích cỡ hình lớn hơn nhá, nhá











Friday, August 14, 2009

Bảo Vệ & Chăm Sóc trẻ em?


Chị Ruột bé Hảo bị Cha hành hạ dã man



Sau vụ việc của cháu Hảo thì tất cả ai cũng biết cha mẹ của các bé đã không có trách nhiệm và đủ điều kiện để nuôi các cháu. Mẹ cháu Hảo đã hành hạ con bằng những hành động dã man thì trách nhiệm người cha khi đó thế nào? Nếu thật sự người cha đó đủ yêu thương và chăm sóc thì bé Hảo đã không bị hành hạ tàn nhẫn như vậy.
Từ khi đọc các bài viết về cháu Hảo, tôi đã thấy trong gia đình này chỉ có bạo lực mà thôi. Cha mẹ của các bé đã dùng bạo lực thì các cháu cũng bị ảnh hưởng bởi sự bạo lực , mới có tình trạng các anh chị lớn đã tham gia đánh bé Hảo.


Nhưng ngoài bé Hảo thì các bé khác cũng là những đứa trẻ, cũng đáng được bảo vệ khỏi sự bạo hành của cha mẹ, và đáng được chăm sóc , được có cuộc sống bình thường như những đứa trẻ khác. Trong những thông tin viết về bé Hảo thì tôi có nhận thấy các bé lớn ( anh/chị) có biểu hiện về tâm thần. Tôi không loại trừ khả năng các bé lớn bị chấn thương tâm lý, nói chính xác hơn là bị thần kinh là do chính sự nuôi dạy thiếu trách nhiệm và bạo hành của cha mẹ chúng. Sau vụ bé Hảo các nhà chức năng đã làm ngơ để những đứa trẻ này tiếp tục sống với người cha thiếu trách nhiệm này. Để hôm nay lại có chuyện về chị bé Hảo bị cha bạo hành, vẫn là những bạo hành tàn nhẫn đến tinh thần và thể xác đến phải nhập viện. Chẳng lẽ phải đợi đến khi có một bé Hảo khác nữa thì mới cứu sao???? Chẳng lẽ phải đợi đến khi các cháu nhập viện vì bạo hành mới hô hào đi " củng cố hồ sơ , lấy lời khai truy cứu trách nhiệm?" Chẳng phải sự thật về trách nhiệm người cha những đứa trẻ này mọi người đã quá rõ trong vụ việc bé Hảo rồi sao??


Vậy còn trách nhiệm của ban Chăm Sóc và Bảo Vệ trẻ em là thế nào??

Wednesday, August 12, 2009

Khoảng hư không vô hình



Trong một đời trải dài từ quá khư đến hiện tại và tương lai là khoảng thời gian dài. Em rồi sẽ không nhớ được những gì đã qua trong quá khứ, em cũng không hình dung được mình sẽ gặp ai trong tương lai. Nhưng có một vài người nào đó mà em sẽ chẳng thể nhớ được và chắc chắn rằng với một ai đó em không hề muốn quên.


Nhưng có nghĩa gì không? Đó vẫn là quá khứ. Vẫn chỉ là hư không. Một khoảng không vô hình làm lòng nao nao nhớ, nao nao buồn.


Em rất nhớ một cái nắm tay xiết chặt làm tim em run lên vì ...sợ của cái tuổi 17 ngây thơ, khờ dại. Em rất nhớ một cái ôm vụng về trong làn gió biển đêm trăng của mối tình đầu. Em rất nhớ cảm giác hồi hộp chờ đợi một lời yêu ....Tất cả cũng chỉ còn là hư không.


Từ đó đến nay, một khoảng thời gian không hề ngắn. Em đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Thương , yêu, hờn giận, tuyệt vọng. Em giờ không còn mơ một giấc mơ tình yêu hoàng tử. Em không còn chờ đợi một tình yêu hoàn hảo chốn thiên đường. Vì bây giờ với em...đó cũng chỉ là hư không!


Một ai đó đã khuyên em hãy mở lòng mình. Em hãy tin để niềm tin của em thành hiện thực. Em vẫn không dám. Em e ngại, và em cũng làm cho người ta e ngại. Em có thể cảm nhận một cách sáng suốt được ai chân thành với em , ai thật lòng yêu em, nhưng em có thể cầu mong gì hơn khi bản thân em không thể thật lòng cho ai đó 1 tình yêu, sự yêu thương từ trái tim mình? Em không thể cầu viện đến thời gian. Em cũng không đổ thừa cho cảnh đời hiện tại. Tất cả chỉ là em không muốn một lần nào nữa tin vào tình yêu. Nhưng em cũng không phủ nhận rằng em luôn muốn được yêu, được chăm sóc . Em quả là ích kỷ phải không, em chỉ muốn nhận mà không hề muốn cho.


Em bàng quang hơn khi một ai đó dỗi hờn, em hờ hững hơn khi một ai kia trách móc. Người ta trách em sao vô tâm thế? Sao em lại không có một cử chỉ gì để nói cho người ta biết rằng em cần người ta? Em không muốn thể hiện những điều đó nữa đâu. Và em cũng không cần ai hiểu.


Em hòa mình vào thế giới náo nhiệt , ồn ào, một vài mối tình ngắn ngủi, nhưng chẳng đọng lại gì trong em. Và em cũng chẳng muốn bất cứ điều gì đọng lại trong em. Vì em vẫn thích một mình, với khoảng hư không luôn làm lòng em nao nao buồn. Em yêu cái cảm giách chênh vênh trong khoảng hư không của mình. Yêu nỗi buồn của mình. Những khi như thế em lại thấy mình thật tách biệt với sự náo nhiệt , sự sang trọng, và những mối tình kia thật lạ lẫm với em.


Có lần, em đã nhìn thật kỹ một người, một người đã từng rất quan trọng với em. Em nhìn thật kỹ, nhưng em lại không thể tìm được một nét thân thuộc nào nữa. Điều em thấy duy nhất là khoảng cách rất lớn, và người ta thật xa lạ như là em chưa từng quen. Người ta xa lạ từng trong lời nói, trong hành động, trong cách sống. Thật buồn cười là em đã tự hỏi mình "đó là ai vậy?" Những khi đó, em cảm nhận được cuộc đời trống trải, quạnh hiu của mình trong khoảng hư không rất vô hình. Em nhận ra chân lý sống " Khoảng cách không phải do thời gian, hay hoàn cảnh, mà do chính lòng người tạo nên". Sự vật luôn biến đổi, lòng người cũng sẽ biến đổi, chính vì thế hoàn cảnh cũng sẽ biến đổi. Rồi sẽ đến một ngày, em chẳng còn nhận ra ai nữa. Mọi thứ sẽ trở nên xa lạ, như chưa từng biết, chưa từng gặp, chưa từng quen. Vậy đó, tất cả chỉ là khoảng hư không!



Tired !

Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired !