Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, July 31, 2009

Tattoo


Xăm hình.


Các bác nghĩ sao nếu em "sắm" cho mình một hình xăm bé bé xinh xinh ở phía sau gáy?? Không tệ phải không?

Em thuộc túyp người cổ lổ sỉ còn sót lại đấy các bác ạ. Em cũng rất ghét ai xăm mình. Ghét lắm lắm luôn. Nhìn đàn bà con gái xăm hình thì em nghĩ rằng họ thuộc túyp người không đàng hoàng. Đàn ông xăm hình thì em cho là ...du côn, chợ búa! Vâng, em đã từng nghĩ vậy đó. Có thể em "quơ đũa cả nắm" là không đúng nhưng mà cho tới giờ thì cũng còn nghĩ như vậy luôn đó.


Thế nhưng.....Hôm nay em chợt nghĩ mình có nên xăm một hình gì nhỏ nhỏ làm ...duyên không hén? Các bác đọc đến đây thì cũng đừng vội vàng kết tội em nhé, dù biết rằng em cũng có hơi ...chút "ba phải" .....


Nhưng mà các bác à, cũng tùy theo người phải không? Cái mặt em trông xinh xắn , hiền lành thế ( ặc, ôm cái chậu ói ), cộng với phong thái tự tin, sang trọng thì "sắm" một hình xăm "tí hon" thôi cũng không thể nào làm thay đổi một bản chất con người được.


Thôi, quyết định vậy đi. Khi nào thư thả, em " tra cứu" nơi nào có nghệ thuật xăm hình đáng tin cạy thì em đến đó "thăm và ủng hộ" họ một buổi.


Tuesday, July 21, 2009

Nghe nhạc ngày mưa đi . Dạ Khúc

Đoạn đầu

Dù hẹn hò vào giờ trưa nhưng thời tiết lại rất mát dịu. Mình đi dạo một vòng và chọn quán cafe quen quen với không gian nhẹ nhàng, yên tĩnh . Cafe Sỏi Đá, thầm nghĩ với địa chỉ này thì anh chàng Israel này không khó để tìm đến.

"Cuộc hợp của hắn sẽ kết thúc sau 12h30PM. Giờ ngồi một mình chợt nhớ lại lá thư mà hắn mời mình đi uống cafe cách đây mấy ngày. Cạnh bức thư là tấm hình một gã đàn ông nước ngoài mặc bộ đồ pull đi biển , đang ngồi trên chuyến du thuyền cá nhân và cười rất thoải mái. Một lời mời rất ngắn gọn, kèm theo số phone. Mình thấy chưa muốn đi vì ...có đi thì cũng chẳng biết nói gì nhiều. Nhưng cũng test message trả lời cho hắn, và ..trò chuyện. Hơ hơ, sau 2 ngày test qua test lại , và những gì biết về hắn mình quyết định ....hẹn hò"

Gần 1 giờ rồi mà chẳng thấy tín hiệu gì. Chắc hắn chưa xong việc. Ngồi nghe nhạc vậy!

Bên ngoài trời bỗng âm u. Và mưa...mưa to, mưa rất to!! Đến gần 2hpm hắn message xin địa chỉ mình đang ngồi. Mình ái ngại vì trời mưa đang rất lớn ( và mình thì cũng sắp về để đón con). Cuối cùng buổi hẹn hò diễn ra thật lạ lùng! Mình ngồi một mình nghe nhạc, bên ngoài trời mưa tầm tã, bên trong thì rừng mưa tin nhắn bắn qua bắn lại giữa mình và hắn. Rồi , hắn xin một cuộc hẹn vào một ngày đẹp trời khác !!

Đoạn giữa

Nhưng , thật ra mình đã có một buổi chiều đúng như sở thích của mình. Một buổi chiều , trong một góc quán cafe nghe nhạc, ngắm mưa. Tự sự với mình. Và hôm nay mình đã nghe và cảm nhận từng lời từng ý của bài hát này. Các bạn cùng nghe lại bài này với mình nhé.

.




Nhạc và lời: Quốc Bảo


Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy

Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối

Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành

Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng


Cần tay níu để thấy anh còn gần

Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng

Cần thêm anh , cần thêm cho những khi em lo sợ, cần thêm yêu , hay cần thôi biết yêu


Đã cần thế , thương thật rồi, vẫn như anh còn xa rất xa,

Vì đã vùi hết, nhưng ước mơ dịu ngọt

Em thêm cần anh đến muôn lần
Thế tình nhé xin về gần

Nối thêm yêu thương vào với nhau

Tình có dậy sóng, vẫn cứ xin tình nông .

Nối anh vào em chiếc hôn nồng

Nhìn tổng thể lời bài hát này thì ai cũng có thể dễ dàng nhận ra bài hát nói về tình yêu mãnh liệt của một cô gái dành cho người cô yêu. Cô đã yêu, và chắc tình yêu cô đã được đáp lại. Nhưng bản thân cô như cảm thấy vẫn chưa đủ ...

Đã cần thế , thương thật rồi, nhưng như anh còn xa rất xa,
Vì đã vùi hết, nhưng giấc mơ dịu ngọt
Em thêm cần anh đến muôn lần

Và bản thân cô cũng đang cảm nhận những xung đột ở chính mình ....

Cần thêm anh , cần thêm cho những khi em lo sợ, cần thêm yêu , hay cần thôi biết yêu

Nhưng với tâm trạng của mình thì mình lại cảm nhận ở bài này một khía cạnh khác. Và Hiền Thục cũng đã lột tả bài hát này như đang tâm sự riêng mình. Mang đầy nỗi khát vọng về tình yêu. Một sự khát vọng được bao trùm bởi sự lẻ loi , đơn độc.

Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng

Chợt nhận ra mình và Hiền Thục cùng tuổi và có một góc đường đời khá giống nhau. Cô ấy cũng đã rất bản lĩnh vượt qua những lúc khó khăn nhất. Nhưng dù thế nào thì cô ấy và mình cũng là những người phụ nữ yếu đuối. Dù bươn chải với cuộc đời thế nào, mãnh mẽ ra sao thì ở một góc tối nào đó chúng ta cũng rất cần được che chở, được ôm ấp, vỗ về và cần được yêu thương.

Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng

***

Đoạn kết

Hic, sau những giây phút một mình đẹp đẽ đó thì em đã gặp một nỗi kinh hoàng các bác ạ. Từ quán cafe thơ mộng đó chạy qua Tân phú để đón con gái em phải mất hơn 1 tiếng rưỡi bơi lội giữa thành phố . Chạy đến đâu em cũng gặp toàn là biển nước , sóng vỗ ầm ầm ( từ các bác xe buýt) . Em phải mạo hiểm luồn lách, chui lủi vào các con đường lạ lẫm, vừa đi vừa hỏi đường, Miễn là tránh cái cảnh xe chết máy, phải lội nước với chiếc xe nặng trịch của mình. Tay em tê cóng mất hết cảm giác luôn!

Em rất muốn đi bơi lội, và tắm biển, nhưng ...không phải là biển nước giữa thành phố Sài Gòn!

PS: Em chỉ thích đoạn giữa của ngày hôm nay

Monday, July 20, 2009

Tôi sẽ đi một mình

Dù chẳng phải cố ý nhưng chúng ta đã vô tình luôn đi bên cạnh nhau và dõi theo nhau. Không biết nên gọi là gì? Có thể nói là một bên chưa hết nợ, còn bên kia như ...đang trả nợ ! Nhưng cho dù gọi là gì hay nghĩ như thế nào thì cũng chỉ là một cách trốn tránh, 1 cách bào chữa cho những vướng mắc dai dẳng khó đoạn tuyệt này.

Một mặt khác, cũng từ những chuỗi hành động không cố ý làm tôi cảm nhận rất rõ ràng rằng ...đang và sẽ chỉ còn là hai đường thẳng song song mà khoảng cách dù có muốn cũng không thể lấp đầy.

Từ nay, tôi sẽ không dõi theo ai nữa . Cũng sẽ không chọn con đường đi bên cạnh nữa. Mà sẽ là một con đường đối lập. Một con đường riêng biệt riêng mình tôi. Một con đường mà tôi chấp nhận cả sự thất bại trong đơn độc . Tôi cũng muốn ai kia rũ bỏ những vướng bận về tôi. Phía trước con đường ai đang đi đó chắc có người đang đứng đợi . Đôi vai ai kia rồi sẽ phải làm một chổ nương tựa cho người ta. Hãy rũ bỏ để nhìn thẳng con đường của mình , đừng ngoái lại tôi, đừng đắn đo , áy náy. Tôi sẽ không dùng bất kỳ lý do nào để quẩn quanh ai nữa dù đó có là lý do chính đáng.

Không đi bên cạnh, không dõi theo.

Thật lạ khi tự vấn lại mình sao vẫn thấy đâu đây sự mất mát , và nỗi đơn độc đang xâm chiếm cả linh hồn và thể xác mình.

Saturday, July 18, 2009

Đời đen quá đi!

Mình chỉ muốn hét thật to để cho lòng nhẹ nhàng đôi chút. Mình chỉ muốn khóc thật nhiều để vơi đi sự tủi buồn. Rốt cuộc mình đã sai điều gì ? Mình đã phạm lỗi tày đình gì? Lỗi của mình là đã không có được những thứ mà ba mẹ muốn à?

Cuộc sống mình đã đủ áp lực rồi, mình đâu cần ai cảm thông, đâu cần ai giúp đỡ , và những lúc khó khăn nhất mình cũng có cầu xin gì đâu. Nhưng rốt cuộc ba mẹ muốn mình phải thế nào?? Ba mẹ đối với mình là thế nào vậy??

Mình cũng là một trong những đứa con ba mẹ sanh ra, mình không thể phán xét sao ba mẹ lại đối xử với minh khác biệt với những chị , em khác, nhưng thật sự không thể không khỏi rát lòng. Từ khi còn là một đứa con nít, đến khi thành thiếu nữ và trưởng thành. Và đến con của mình.... vẫn bị cách biệt đến vậy??? Nếu nói trắng ra rằng chỉ khi mình có nhiều tiền, có nhiều khả năng ... thì mới ân cần với mình thì ...thôi đi. Sao đời mình đen quá vậy!!!

Mà cứ vậy đi. Vốn dĩ mình cũng quen bị vậy rồi. Bao nhiêu lần lên voi xuống chó thì cũng bao nhiêu lần mình phải khóc vì cái cảnh này. Quen luôn rồi!! Người ta khi gặp khó khăn còn có gia đình nương tựa. Khi mình thực sự khó khăn thì lúc đó mình cũng bị đối xử thật tệ !!! Riết rồi khiến mình chỉ khi có thứ này thứ nọ mới dám mò mặt về. Khi không có gì thì ...bản thân mình như con chuột chủi, cảm giác như có tội!!! Thật là thảm khi đôi lúc mong có thật nhiều tiền để đổi một chút tình cảm người thân cho con mình!!

Lần này đi, đói no gì cũng đi luôn. Chẳng cần về nữa! Cuộc sống riêng đã đủ mệt mõi rồi. Không cần phải đeo mang thêm tình cảm gia đình kiểu này nữa.

Buồn thật buồn!

Thursday, July 9, 2009

Cuộc sống là do con người tạo ra mà!


Có lẽ đối với gia đình mình 1 lần nữa sẽ gây sự thất vọng.
Có lẽ đối với mọi người trong xã hội mình là kẻ lập dị, sống không luật lệ!
Có lẽ đối với thời gian mình đã luôn thăng trầm, chìm nổi
Có lẽ đối với cuộc đời mình mạo hiểm, đa mang.
Có lẽ, và ...có lẽ khó ai hiểu và đồng tình ....
Nhưng.... riêng mình,
Mình sẽ làm tất cả vì đây là cuộc sống của mình. Vì điều này làm mình hạnh phúc. Vì điều này làm cuộc đời mình đẹp hơn. Vì điều này làm cuộc sống mình có ý nghĩa. Vì điều này mà mình sẽ luôn cố gắng.
Đừng ai choáng nhé. Mình không cần ai hiểu với "quyết định này" hết. Cũng đừng thắc mắc. Cũng đừng có lo lắng.
Mình chưa hề bốc đồng trong bất kỳ quyết định nào của mình cả. Và lần này cũng vậy. Vô cùng tỉnh táo đấy.
Tuy nhiên, nếu làm điều này thì mình phải đánh đổi nhiều thứ . Chấp nhận. Ôi yêu lắm lắm!
Sẽ khó khăn lắm đây, gian nan lắm đây, nhưng sao mình cảm thấy sự quyết tâm lẫn sự phấn khích đang như giục giã mình.

Bí mật! Bí mật ! Chắc gia đình, bạn bè, và tất cả mọi người quen và không quen nếu biết được quyết định ...bí mật này của mình chắc sẽ ngất lên ngất xuống chục lần luôn nhỉ?? Nhưng mà mình không có ý định làm cho ai ngất đâu. Chỉ là điều này làm mình và Ti sẽ rất ấm áp, hạnh phúc . Và mình sống như mình muốn sống thôi. Đơn giản mà. Bình thường thôi mà.
Vì mục tiêu to lớn này mình sẽ phải chuẩn bị thật tốt, thật kỹ, thật chu đáo, và thật ....nhiều tiền.
Nghĩ đến điều tốt đẹp này mình cảm thấy ...yêu đời quá đi!

Mình nhận ra một điều, không nhất thiết phải tìm 1 bờ vai để nương tựa. Nếu có , và bờ vai ấy vững chải, đáng tin thì không nói gì, bằng ngược lại, đến lúc nào đó bờ vai ấy mất đi, hay cho người khác tựa thì sẽ hụt hẫng lắm! Thôi thì mình sẽ tự nguyện mãi là bờ vai cho các con của mình. Gia đình của mình.

Sẽ làm cho cuộc sống mình luôn ý nghĩa.