Status

Một góc riêng của tôi !

Tuesday, March 31, 2009

Đi Chùa


Sáng nay đưa con gái đi học xong mình để bụng đói chạy ào đến Chùa Phổ Quang để "diện kiến" Phật Ngọc






"Ổng đây"





Hoa sen mua vào chùa. 3 đóa hoa xinh đẹp này đã bị đám đông chen lấn làm bấy nhầy!





Và đám đông này cũng làm mình và xe nhừ ..gần giống 3 cái bông Sen kia!!





Một buổi sáng kinh hoàng đối với mình trước cổng chùa Phổ Quang!!




Mình dạo này hay đi chùa! Dù thật lòng mà nói là lúc cầu nguyện mình không có thành tâm lắm! Cứ hễ mắt mình lim dim nhắm lại cầu nguyện thì mình ...chẳng biết cầu cái gì. Nhưng mình mà mở mắt ra nhìn thẳng vào phật nào đó thì trong đầu mình lại xuất hiện suy nghĩ " mình đang cầu nguyện với 1 cục đá vôi nào đó được cửa hàng hay nhà tạc tượng nào đó tạc lên. Thế là lời cầu nguyện của mình lại loạn xà ngầu lên!!
Nếu bác nào đó là phật tử trung thành của phật giáo có đọc những lời này của em thì cũng đừng vội tráh mắng em nhé. Thật tình là em hồi nào đến giờ có chùa chiền gì đâu. Kiến thức về phật giáo đối với em nó tròn như .....con số 0 vậy! Nhưng em cũng đang cố gắng bám víu vào cái gì đó để tin. Để nhờ cậy, và để hy vọng. Ngoài những nổ lực của bản thân. Và em tìm đến Phật. Em đang tập nghe phật nói! Thật lòng là em có nghe, và cũng có vào ngồi tụng nữa. Nhưng phải cho em thời gian để hiểu. Em đang cố gắng!!




Hồi đó ( là từ nhỏ cho đến hồi giữa năm ngoái) em chưa biết cúi lạy phật ra làm sao. Nhưng cho đến hôm nay em đã biết cúi rạp mình xuống ( bẹp xuống đất luôn) để khấn lạy. Lời khấn của em lúc đầu cứ rời rạc, chấp vá, lập đi lập lại . Nhưng nay thì em thấy lời khấn vái của mình hơi suông suông tí rồi ! Nhưng em nhớ cái kỷ niệm lần đầầu tiên đi chùa , dù lời khấn vái va vấp nhưng em thật sự thành tâm. Em đã khóc khi nói lời khẩn cầu cho cha me, cho con gái, và cho bản thân mình. Em không biết tại vì lúc đó là do em thành tâm, hay vì đau khổ uất ức mà không có ai thổ lộ, cứ vậy mà em khóc. Nhưng nhờ kỷ niệm đó mà em đã tìm đến cửa phật những lần sau. Thế đấy, nói đi nói lại thì ....em cũng đã tin rồi phải không ạ?


Trời phật nào có biết con nghĩ gì không nhỉ? Không biết người có có cứu hết, giúp hết cho mọi người không? Nhưng sau khi về, đọc thông tin những đứa trẻ nhỏ bằng con của con, sống tạm bở, dơ dáy, bệnh tật .....nhiều mảnh đời thương tâm ....con cầm tấm hình ông phật Ngọc con đã mua cho ba con.... con nhìn ông, và lẩm bẩm ....ừ, "ráng" tin!





0 Chia sẽ: