Status

Một góc riêng của tôi !

Tuesday, March 31, 2009

Đi Chùa


Sáng nay đưa con gái đi học xong mình để bụng đói chạy ào đến Chùa Phổ Quang để "diện kiến" Phật Ngọc






"Ổng đây"





Hoa sen mua vào chùa. 3 đóa hoa xinh đẹp này đã bị đám đông chen lấn làm bấy nhầy!





Và đám đông này cũng làm mình và xe nhừ ..gần giống 3 cái bông Sen kia!!





Một buổi sáng kinh hoàng đối với mình trước cổng chùa Phổ Quang!!




Mình dạo này hay đi chùa! Dù thật lòng mà nói là lúc cầu nguyện mình không có thành tâm lắm! Cứ hễ mắt mình lim dim nhắm lại cầu nguyện thì mình ...chẳng biết cầu cái gì. Nhưng mình mà mở mắt ra nhìn thẳng vào phật nào đó thì trong đầu mình lại xuất hiện suy nghĩ " mình đang cầu nguyện với 1 cục đá vôi nào đó được cửa hàng hay nhà tạc tượng nào đó tạc lên. Thế là lời cầu nguyện của mình lại loạn xà ngầu lên!!
Nếu bác nào đó là phật tử trung thành của phật giáo có đọc những lời này của em thì cũng đừng vội tráh mắng em nhé. Thật tình là em hồi nào đến giờ có chùa chiền gì đâu. Kiến thức về phật giáo đối với em nó tròn như .....con số 0 vậy! Nhưng em cũng đang cố gắng bám víu vào cái gì đó để tin. Để nhờ cậy, và để hy vọng. Ngoài những nổ lực của bản thân. Và em tìm đến Phật. Em đang tập nghe phật nói! Thật lòng là em có nghe, và cũng có vào ngồi tụng nữa. Nhưng phải cho em thời gian để hiểu. Em đang cố gắng!!




Hồi đó ( là từ nhỏ cho đến hồi giữa năm ngoái) em chưa biết cúi lạy phật ra làm sao. Nhưng cho đến hôm nay em đã biết cúi rạp mình xuống ( bẹp xuống đất luôn) để khấn lạy. Lời khấn của em lúc đầu cứ rời rạc, chấp vá, lập đi lập lại . Nhưng nay thì em thấy lời khấn vái của mình hơi suông suông tí rồi ! Nhưng em nhớ cái kỷ niệm lần đầầu tiên đi chùa , dù lời khấn vái va vấp nhưng em thật sự thành tâm. Em đã khóc khi nói lời khẩn cầu cho cha me, cho con gái, và cho bản thân mình. Em không biết tại vì lúc đó là do em thành tâm, hay vì đau khổ uất ức mà không có ai thổ lộ, cứ vậy mà em khóc. Nhưng nhờ kỷ niệm đó mà em đã tìm đến cửa phật những lần sau. Thế đấy, nói đi nói lại thì ....em cũng đã tin rồi phải không ạ?


Trời phật nào có biết con nghĩ gì không nhỉ? Không biết người có có cứu hết, giúp hết cho mọi người không? Nhưng sau khi về, đọc thông tin những đứa trẻ nhỏ bằng con của con, sống tạm bở, dơ dáy, bệnh tật .....nhiều mảnh đời thương tâm ....con cầm tấm hình ông phật Ngọc con đã mua cho ba con.... con nhìn ông, và lẩm bẩm ....ừ, "ráng" tin!





Friday, March 27, 2009

"Cờ lip " vui của Ti




Tài năng Ti đã được bộc lộ. Cứ tình hình này thì sau này em chỉ còn biết ôm đầu bức tóc thôi mấy bác ạ!

Hay là em cũng đi biểu diễn người mẫu U40 nhỉ?


Tuesday, March 24, 2009

Mì Vịt Tiềm



Ti đã chụp cho mẹ tấm hình này. Lâu lắm rồi hai mẹ con mới vào Diamond plaza. Sẳn tiện vào Foodland ăn luôn. Phải nói là ...món này ăn ở đây dở ơi là dở. Thà họ đem vịt ra luộc may ra còn có chút mùi vị!!

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Ca sỹ :Như Ý
Minh họa : Hai mẹ con ....bé Ti (hehe)




Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay

Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim !

Sunday, March 22, 2009

Đàn bà.




Mình rất ít khi lấy bài viết của người khác vào blog cá nhân. Nhưng hôm nay mình ngoại lệ và đưa nội dụng một entry trên Ngôi Sao.Net về. Vì đọc entry này mình cứ như thấy tư tưởng và suy nghĩ của mình được tác giả này viết ra.

Mình vốn dĩ không hề giấu diếm con người đàn bà trong mình. Mình tự hào về cái tuổi của mình. Mình thấy vui vì những gì đã trải nghiệm, đã sống. Và mình thấy bản thân mình hoàn hảo hơn, đẹp hơn, chính chắn hơn, trưởng thành hơn trong vai trò một người vợ, người mẹ. Ngay cả khi mình đang đơn thân bươn chải để nuôi con. Những điều này mình đã không cảm nhận được khi mình ở cái tuổi đôi mươi tươi đẹp.

Và lạ lùng là mình lại thấy tự tin hơn trong vai trò một người đàn bà.


Chia sẽ cùng các bác ( nhất là những phụ nữ như em) cùng đọc bài này nhé.


Đàn bà

Đúng là đồ đàn bà!
Mày nói ai? Tao là con gái chứ bộ.
nutacpro

Hầu hết các cô gái đều sợ bị gọi là đàn bà trong khi, đó là điều không thể tránh khỏi vài năm tới, lúc họ đến tuổi để được gọi là đàn bà. Được chứ không phải... bị.

Đàn bà có gì là xấu mà cứ phải là tâm điểm hứng chịu bao nhiêu lời không hay?
- Đàn bà tóc dài óc ngắn.
- Đồ đàn bà chanh chua!
- Đồ đàn bà lăng loàn! (Người đàn ông "lăng loàn" thì được chặc lưỡi: Đàn ông mà...)
Và nếu quá nhiều tội lỗi chung chung thì phang một câu chung chung nốt: "Đồ đàn bà!".

Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
"Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
"Chuyện đàn bà".Họ có biết đâu
Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
Ta chịu đựng hy sinh vì họ.
(Thơ viết cho mình và những người con gái khác - Xuân Quỳnh)

Suy nghĩ về chuyện con gái và đàn bà, tôi rút ra được vài nhận xét:
Hầu hết mọi người thuộc giới nữ được sinh ra để làm đàn bà, và đó là thiên chức chính của họ. Không ai sinh ra để làm một cô thiếu nữ mãi mãi, trừ khi họ chết trẻ hoặc là những cô gái đồng trinh. Con gái chẳng qua là một thời khắc đẹp nhất của cuộc đời người phụ nữ, nhưng đàn bà mới là khoảng thời gian dài nhất và vinh quang nhất của họ.

Nếu bạn cho rằng con gái và đàn bà khác nhau ở một tấm màng mỏng manh ấy thì lầm to rồi. Một người phụ nữ ngoài 40 tuổi bước ra đường, người ta nhìn vào và nói đó là người đàn bà, nào đâu biết rằng cô ấy chưa bao giờ có chồng, cũng chưa bao giờ quan hệ với người khác giới. Con gái là sự trẻ trung xuân sắc, đàn bà viên mãn và mặn mà. Ta có thể lấy tiêu chuẩn gì để phân biệt con gái và đàn bà? Sắc đẹp, độ tuổi, tính cách hay việc "từng làm chuyện ấy".

Con gái da trắng, tóc huyền, thắt đáy lưng ong. Đàn bà da nhăn, tóc phai màu gió cát, và cơ thể trở nên sồ sề lúc nào không biết... Nhưng chính những người đàn bà đã nuôi lớn nhân loại chứ không phải những người thiếu nữ. Những bà, những mẹ, những dì đi qua tuổi thanh xuân để trở thành đàn bà, và đôi lúc trong cuộc sống nhọc nhằn họ lại mơ về ngày xưa con gái.

Nếu các nhà thơ múa bút ca ngợi về một loài hoa trinh nữ thẹn thùng trong trắng, thì xin hãy dành vài câu cho những người phụ nữ không còn được ví với hoa. Nếu đàn bà là hoa, họ sẽ là hoa gì? Mấy ai biết được rằng sắc đẹp của thiếu nữ như bông hoa sớm nở chiều tàn, sắc đẹp ấy có thể làm cho đàn ông mờ mắt, nhưng cả một buổi chiều tối và đêm khuya còn lại, là thời gian cho người ta nhận ra vẻ đẹp thuần khiết của phụ nữ là ở trong tâm hồn của họ, và vẻ đẹp sau này lại làm sáng mắt đàn ông. Họ biết rằng mình cần người đàn bà này, và mình đã lựa chọn chính xác.

Người đàn bà bán cá
Trên phố chợ
Vảy bám vào tay như mắc nợ
Mỗi nợ đời
nợ mình
Người đàn bà dậy từ trước bình minh
Trên vai sờn nỗi buồn quang gánh
Phố thị dường như lảng tránh
Cái bốc mùi tanh tưởi
mồ hôi
Người đàn bà bán cá

Vì sao đàn bà thường bị xem là ngoa ngoắt, đanh đá. Có ai trộm nghĩ lại những chua ngoa ấy, xô bồ ấy hình thành nên từ những bận áo cơm, buôn thúng bán mẹt, chợ xổm chờ ngồi, khi mà đàn bà muốn hiền lành cũng chẳng được, khi đời quá bon chen và hung dữ, cứ chực giật khỏi tay họ chồng con?

Có người từng ví đàn bà như một con hổ cái, luôn canh cánh bảo vệ con khỏi bao hiểm nguy rình rập. Và những nguời đàn ông, dù lắt leo vài cuộc tình với vài người thiếu nữ, cũng quay đầu về với tổ ấm xưa của mình, nơi có người đàn bà mát tay nhen lửa...

Đàn bà núi âm thầm
làm quần quật

sáng nắng thẳng chiều mưa xiên
những ngón tay thô
những ngón chân tõe
đất vặn mình đau xé
sinh sôi những mùa vàng
Trưng chồng ra giữa làng
xếp tuổi quanh ghè rượu
xếp sáng vào trưa, xếp đủ vào thiếu,
xếp tỉnh vào say, xếp đêm vào ngày.
(Đàn bà núi - Thu Loan)

Đàn bà là một nửa của thế giới này. Nếu có ai liếc xéo tôi và buông một câu rằng: "Đồ đàn bà!", tôi sẽ không dẩu mỏ lên: "Mày nói ai đàn bà? Tao còn con gái", vì những kẻ coi thường đàn bà không đáng được nghe một lời giải thích.
Ba đồng một mớ đàn ông
Đem bỏ vào lồng cho kiến nó tha
Ba trăm một mụ đàn bà
Mua về đem trải chiếu hoa cho ngồi.

Theo Ngôi Sao .net

Saturday, March 21, 2009

Thứ 7 của mình.

Kế hoạch đi ăn rồi đi xem phim thứ 7 của mình đã ....không thành!! Đi ăm quán Ngon, nhưng mình ăn không thấy ngon!



Đi bộ quanh đó lúc ...13h trưa nắng, với cái chân mang đôi dép lào cà nhắc...và tấp vào cái quán Creperie coffee ( số 5 Hàn Thuyên) khi cái chân không thề đi được nữa.


Đối diện quán cafe là công viên . Mình thấy nhiều người ngồi đất uống cafe. Chắc đó là cafe bệt mà một cô bé đã nói với mình.


Ngồi ở ngoài nóng quá. Mình "lết" vào trong máy lạnh ngồi. Khung cảnh bên trong ...chán bỏ xừ vì vắng!


Đi về nhà và ngồi post hình chờ đi đón con đây nè.

Friday, March 20, 2009

Tai nạn

Không mang giày được , không mang dép được.
Đi cũng không được bình thường. Đau lắm, đau lắm!!
Bàn chân sưng to, sưng rất to !!

Tuesday, March 17, 2009

Natural

Đây là chùm ảnh em để tóc tự nhiên của mình. Mái tóc em hôm nay không qua bất kỳ một sự can thiệp kỹ thuật nào cả. Cha mẹ sinh ra nó vậy luôn á.































Friday, March 13, 2009

Giọt sương trên mi mắt !


Hai mẹ con điệu đà chụp hình trước khi ...ăn! Ti "number one" bằng ngón tay cái!

Mấy bác thấy em có gì mới không?

Chính là "cửa sổ tâm hồn" của em đó! Nó biết nói đó mấy bác!
Hôm nay em "quởn", lúc em ngủ trưa em nhờ nhân viên nối cho em mấy cọng lông mi!


Giờ thì "mơ" thế này đây!


Hồi nào giờ lông mi em nó dài và cong, nhưng không được "rậm rạp" như vầy!


Nhưng tình hình là em không cảm thấy được thoải mái lắm!


Thôi kệ, điệu vài ngày rồi ...giựt nó ra. Khi nào "quởn" thì lại nối zô! hì


Tuesday, March 10, 2009

Hi Bong_sen_trang.




Thật vui khi bạn vẫn nhớ đến blog của hai mẹ con mình. Và cảm ơn bạn về sự chia sẻ.


Cuộc đời như một dòng chảy, cuộc sống thì vẫn luôn thay đổi, mình vẫn luôn cố gắng cho cuộc sống của mình và con mình.. Nhưng cố gắng vẫn chưa đủ, yếu tố may mắn quyết định nhiều trong một vài lựa chọn ở đời mình.


Bạn nói đúng, con người đối xử với nhau thật kỳ lạ. Yêu thương đó, ghét nhau đó, và mấy chốc bỗng trở thành người dưng. Tha thứ cho mình và cho người luôn là một cách tốt nhất giải thoát mình ra khỏi những khổ đau, dằn vặt. Nhưng bản tính ít nói và hướng nội làm mình luôn sống trong hoài niệm.Tất cả những gì đã có trong cuộc đời dù cay đắng hay khổ đau , và dù thời gian có trôi đi như thế nào đi nữa thì mình luôn xem đó là 1 phần quan trọng trong cuộc đời mình .


Chuyến đi? Đó không phải là chuyến đi mang đầy ảo tưởng về cuộc sống sung sướng , xa hoa. Mà đó là một bước ngoặc giúp mình có một cuộc đời mới, môi trường mới, và một tương lai khá hơn cho con mình sau này. Nhưng dù là ở đâu thì mình vẫn một mình , vẫn phải phấn đấu, và vẫn phải nổ lực gấp bội lần. Dù đã tìm hiểu và được bạn bè nói nhiều về cuộc sống bên đó nhưng mình chắc chắn rằng mình cần thời gian để có thể thích nghi được văn hóa, và đời sống mới.


Tuy nhiên, hơn ai hết mình hiểu chính bản thân mình. Cho dù có khó khăn và cay nghiệt thế nào thì mình vẫn không bao giờ lùi bước. Mình không cho phép mình lùi bước trước khó khăn , nghịch cảnh. Và bao lâu nay mình vẫn luôn sống như vậy.


Đôi khi có mất mát mới hiểu hết nỗi cô đơn. Có đớn đau mới hiểu được tình yêu là gì? Vì thế , nay mình đón nhận tình yêu với lòng biết ơn sâu sắc. Đó là cái nghĩa ở con người mà mình cần phải giữ gìn. Cho mình và cho sau này không còn phải nói lời hối tiếc, giá như.....


Mình rất thích cách bạn chia sẽ trong blog mình. Dù mình không biết bạn, nhưng những gì bạn nói đã giúp mình cảm nhận nhiều về bạn, bạn là ai !



Thân
MT

Saturday, March 7, 2009

Sometimes I feel...



Mình đã rất mệt và buồn ngủ lúc 9h tối. Nhưng giờ nằm đây mình chẳng thấy buồn ngủ chút nào. Tâm trạng thì lửng lơ , bụng thì đói meo ... 0h 24'

Mình không còn nghĩ nhiều những chuyện buồn đã qua. Cũng không còn day dứt. Không đa sầu đa cảm nữa. Chỉ còn lại niềm vui nho nhỏ mỗi ngày bên cô con gái xinh đẹp lanh lợi , nhõng nhẻo của mình thôi.

Tự hỏi mình, nếu không có con gái, thì tất cả những gì hiện tại trong cuộc sống mình hiện giờ là gì? Mình sẽ sống cho điều gì? Sẽ làm gì? Và niềm vui, hạnh phúc, mục đích cho bản thân là gì?

Để có những câu trả lời đó thì phải chăng đã có một lối rẽ khác , cuộc sống khác?
( hì, nói cách này bất chợt mình nhớ đến một người đã nói " em luôn có cách trả lời bằng ...một câu hỏi " , có lẽ người ta đã đúng điều này về mình nhỉ! )

Thời gian này mình đang phải cố gắng rất nhiều cho cuộc sống hai mẹ con. Mình biết rằng dù ở đâu, và như thế nào thì mình vẫn ...một mình với con mình! Nói điều này khó ai tin, và khó ai hiểu được, đúng không?

Mình đã không tròn trách nhiệm với gia đình. Mình đã từng sống bạc với một ai đó đi qua đời mình. Nhưng cũng đã từng hết lòng với ai đó trong đời mình. Và những hệ lụy mình cũng đã nếm đủ. Giờ đây, chắc cũng chẳng ai tin và cũng như có thể hiểu được rằng.... mình sẽ không sống bạc với ai vì điều gì nữa. Nhưng cũng không thể hết lòng với ai. Chỉ là, nợ sẽ trả, nghĩa sẽ đền .....và tình thì ....không cưỡng cầu , không vướng mắc.

Hôm nay, chở con đi vòng vòng mình không biết đi đâu. Mình bất chợt nghĩ đến Mẹ đang ở nhà chi gái. Mình thủ thỉ tai con gái rằng đi xuống chơi với Ngoại và cậu. Con gái hí hửng mừng. Có ai giống mình không? Mình đi về phía có gia đình nhưng ...tâm trạng luôn rối bời. Điều mình nghĩ đến là mọi người sẽ thế nào? Mẹ và chị em chào đón hai mẹ mình với tâm trạng thế nào và sẽ cùng ngồi nói gì với nhau?

Nhưng mình đã không gặp được mẹ, chị và em trai, (mẹ đã về Phan Thiết vì tưởng mình còn ở ngoài đó). Chỉ có em gái út và cháu trai ở nhà. Ngôi nhà bề bộn vì cu cậu mới 14 tháng quậy tưng. Hai mẹ con mình ngồi chơi với hai dì cháu chút thì ra về....

Hai ngày trước mình về Phan Thiết cũng không gặp ba. Mình đi lấy chìa khóa bên nhà hàng xóm để vào nhà. Ngôi nhà hoang vắng, xa lạ. Mình đi một vòng, nhà dơ vì không người quét dọn. Tủ lạnh, bếp núc lạnh tanh. Mình để ý thấy thùng mì tôm chay còn mấy gói . Lòng thắt lại buồn thương ba....Mỗi lần mẹ vào Sài Gòn trông cu bin là khoảng 1 tháng. Thời gian đó ba ở nhà một mình , đi làm về thì chỉ ăn mi tôm ...




Hình chụp lúc đứng đợi taxi



Ba không để xe ở nhà thì chắc tối ba cũng không về. Mình loanh quanh tìm sổ hộ khẩu gia đình và dắt con đi . Tìm hotel để hai mẹ con ở và thuận tiện làm những giấy tờ cần thiết.


Hai mẹ con đi dạo và ăn trái cây đêm ở Phan Thiết tối ngày 3/3






Ngồi quán cafe cạnh hotel trước giờ đi ra tàu lửa



Mình sẽ nhẫn nại vì con mình. Sẽ cố gắng vì gia đình. Mình mong sẽ được may mắn. Nếu may mắn được pass trong lần phỏng vấn tới, mình sẽ dành một thời gian về chơi với gia đình.



........

.......

.......

.......

.......

đói bụng quá !

Friday, March 6, 2009

Hình ảnh mới nhất của Ti

Ti và vỏ trái Bưởi
Ti muốn chụp hình với mẹ

Nón Bưởi

Ti tại trung tâm mua sắm .


Hít đất !

Một buổi trưa thứ 6 vắng khách. Nhân tiện Chelsea ghé tiệm chơi, thế là cả đám tổ chức ...đánh bạc!! Dưới đây là hình ảnh của những người thua cuộc!!
Đây là hình ảnh 3 đối thủ của tui bị tui ..."giết" 13 lá !!

Người thua cuộc

Hình ảnh của Nga bị Thanh đập 2 con heo !! hehe



Tuesday, March 3, 2009

If tomorrow never comes





Sometimes late at night
I lie awake and watch her sleeping
She's lost in peaceful dreams
So I turn out the light and lay there in the dark
And the thought crosses my mind
If I never wake in the morning
Would she ever doubt the way I feel
About her in my heart
If tomorrow never comes
Will she know how much I loved her
Did I try in every way to show her every day
That she's my only one
And if my time on earth were through
And she must face this world without me
Is the love I gave her in the past
Gonna be enough to last
If tomorrow never comes
'Cause I've lost love once in my life
Who never knew how much I loved them
Now I live with the regret
That my true feelings for them never were revealed
So I made a promise to myself
To say each day how much she means to me
And avoid that circumstance
Where there's no second chance to tell her how I feel
If tomorrow never comes
Will she know how much I loved her
Did I try in every way to show her every day
That she's my only one
And if my time on earth were through
And she must face this world without me
Is the love I gave her in the past
Gonna be enough to last
If tomorrow never comes
So tell that someone that you love
Just what you're thinking of
If tomorrow never comes

Phòng của Ti !!



Câu đầu tiên sau khi mình thấy mấy tấm hình chụp phòng của Ti là " Trời, sao không có gì hết vậy?!! "


Và he đã nhanh chóng phân bua rằng his roomate chỉ mới chuyển đi , và he chưa kịp mua gì cho phòng Ti hết !! Okie, lời giải thích được chấp nhận. Nhưng phòng không đẹp mà cũng ..."can đảm" gởi cho mình xem nhỉ?!!


Photobucket
Hahaha, lộ diện rồi nhé!! Tạm thời share mọi người thấy nhiêu đó thôi. Sau này mình sẽ ...show chính diện .