Status

Một góc riêng của tôi !

Tuesday, September 15, 2009

Lời tạm biệt


Hôm nay , em đã cho mình được khóc một lần nữa. Em khóc không sợ ai thấy, ai nghe. Tất cả những gì đã trải qua như một cuốn phim quay chậm trong đầu em. Em đã để cho cảm xúc của mình sống lại những thời khắc đó. Buồn, tủi, nhục , tuyệt vọng và cô đơn. Em khóc một lần này nữa!

Con người ai cũng có quá khứ. Có quá khứ thì mới có hiện tại và tương lai. Ngày hôm qua thôi, em đã rất ước gì mình đừng có mặt trên cõi đời này.  Em tự hỏi cuộc đời của mình đã có điều gì tốt đẹp đáng để nhớ, để níu bám vào không? Hoặc chí ít là một ký ức lúc còn thơ cũng được! Nhưng em không có gì hết, chẳng có gì!

Nhìn con gái vô tư đáng yêu, em lại khóc....
Em khóc vì lỗi mình quá lớn!

Rồi cũng chính con gái .....Em mong được sống tiếp với một cuộc đời, bắt đầu từ một cuộc đời không quá khứ.

Em đã rất yêu thích blog của mình. Vì nơi đây em có thể tâm sự chân thật nhất nỗi lòng mình. Suốt mấy năm qua nó đã đồng hành cùng hai mẹ con em mỗi ngày, khi vui, khi buồn, khi tuyệt vọng! Thế nhưng....đây có lẽ là lá thư tạm biệt. Em sẽ không update nữa trong thời gian tới. Em đã đi quanh quẩn mãi ở một nơi mà em tự xây lên để giam hãm chính mình.

Có thể một ngày nào đó em sẽ quay lại đây, để lại kể về mình, về con của mình, và cuộc sống xung quanh hai mẹ con. Nhưng đó sẽ là một cuộc đời không hề có quá khứ!

Em cảm ơn tất cả mọi người đã chia sẽ với em trong thời gian qua. Em biết có rất nhiều người âm thầm quan tâm đến cuộc sống đầy biến động của em. Dù thế nào, em cũng cảm ơn sự quan tâm của tất cả.

Chúc mọi người sức khỏe,

Em












Hai mẹ con cứ thế này, vài bộ đồ, rồi ...đi thôi!

Saturday, September 12, 2009

Tình cảm không thể ép buộc!

Hôm nay, chạy trên đường Cộng Hòa, con chỉ mẹ chiếc máy bay đang bay lên trời! Mẹ đã ôm con bật khóc. Mẹ khóc cho mẹ, và khóc cho con! Mẹ đã bao lần tự lừa dối mình rằng ngoài mẹ ra con còn có một người nữa yêu thương con thật lòng! Nhưng 3 năm rồi, biết bao nhiêu lần dù đã thấy rất rõ , hiểu rất rõ, vậy mà mẹ vẫn cố cho qua! Vẫn lại vậy! Mẹ phải chấp nhận sự thật thôi con ạ!

Nhìn đi , nhìn lại, thật đáng xấu hổ khi hầu hết là do mẹ bắt buộc ba con phải có tình thương với con! Giống như đi xin vậy! Phải, mẹ thèm lắm con có nhiều người thân ruột thịt. Nhưng thực tế thì lại chẳng có ai. Chỉ còn một người ! Nhưng  mẹ luôn hụt hẫng vì những gì thấy được, nhận được!

Có thể, ba con không sai khi muốn sống cho bản thân mình mà không cần nghĩ đến cảm nhận của những người khác. Ba con phải có cuộc sống riêng. Mẹ đâu thể ép buộc ba con phải đặt con ưu tiên hàng đầu! Mẹ không thể ép ba con phải yêu thương con giống mẹ!

Nhưng nếu tình thương đó là dư thừa thì có còn cần thiết nữa không? Cùng chăm sóc con là thế nào? Chỉ là mỗi tháng chu cấp 1 triệu , hay một triệu rưỡi à?

Dù con có bệnh cũng chẳng đáng để ba con lỡ mất một chầu nhậu! Đó là lần mà những người khác nói với mẹ. "Nhìn cũng đủ hiểu "nó" chẳng thương bé Ti". Chỉ có mẹ là không dám đối mặt với sự thật đó! Đó là lần con bị sốt cao khi còn ở nhà cô Nga. Mà mỗi lần con sốt là lần mẹ lo sợ. Nhưng mẹ lại không có xe để chở con đi bệnh viện. Mẹ mới gọi ba con để nhờ chở con đi. Ba con lại nói với mẹ là bận đi dạy. Nhưng cũng ngay lúc đó mẹ mới biết chẳng phải ba con đi dạy gì cả. Mà là đi nhậu với đám sinh viên đội Sife! Biết sự thật chán chường lòng mẹ đau xót cho con! Từ đó lòng nhủ lòng, không trông đợi gì trách nhiệm hay tình yêu của ba  con dành cho con nữa! Nhưng , cứ thấy lâu mà ba con không đi gặp con, mẹ lại thấy thương con, rồi lại bỏ qua!

Hôm nay, mẹ đã nhủ thầm có nên cho con nghỉ học để ở nhà chơi với ba con không, vì ba con sắp đi xa nửa năm. Nhưng mẹ không thấy ba con đề nghị chuyện đó! Nên mẹ không cho con nghỉ. Mẹ cũng nói với ba con để chiều mẹ con đón về sớm để hai cha con chơi với nhau trước khi đi . Ba con "ừ".  Mẹ đúng là giống như đi xin tình cảm người cha cho con mình vậy! Vậy mà, ba con lại làm mẹ con ta một phen ngỡ ngàng !! Ba con dắt cô bạn gái đến! Mẹ không nghĩ đó là thời gian ba dành cho con! Cho con hay cho bạn gái? Không sao à? Cùng ngồi chơi à? Mẹ không nghĩ rằng đó là thời gian để chơi kiểu đó!

Có thể ba con và cô bạn gái sẽ hiểu lầm thái độ của mẹ. Nhưng không sao! Như mẹ đã nói thẳng với ba con một lần rồi, ngay hôm sau cái lần mẹ con ta gặp ba con ngủ với bạn gái. Việc ba ngủ với bạn gái thì chẳng có lỗi gì cả vì mẹ với ba đã có cuộc sống riêng. Đó là tự do của mỗi người. Nhưng, Ngày đó là ngày ba hứa dẫn con đi chơi Lễ. Cũng vì lời hứa đó mà ba đã gây cảnh dở khóc dở cười! Mẹ lại ôm con đi về mặc dù con vừa trải qua một quãng đường xa.

Đúng là khi gặp chuyện mới hiểu được. Mẹ cứ luôn nghĩ cho con. Lần này thì thôi. Mẹ thấy không cần thiết nữa con ạ. Từ nay mẹ con mình sẽ không phải gặp ba con nữa! Mẹ không níu kéo một tình cảm cha con tạm bợ kiểu này. Với lại, chính ba con cũng đã tự chọn rồi. Mẹ đã cho ba con nhiều cơ hội sau những lần ba đối xử tệ với con. Một khi mẹ nói điều này với ba con, cũng đồng nghĩa sẽ không còn gặp nhau lần nào nữa. Như đã nói, con nít luôn cảm nhận được người ta có yêu mình thật sự hay không? Mẹ biết con cũng đã quen với việc ba con không có bên cạnh . Giờ mẹ có con, con có mẹ. Mẹ sẽ là chổ dựa duy nhất mà vững chắc nhất của con, và ngược lại, con cũng là chổ dựa tinh thần của mẹ. Trên cuộc sống này hai mẹ con mình luôn có nhau.

Thì thôi con nhé. Dù thương con cách mấy thì mẹ cũng không thể ép buộc ba con phải yêu con , vì tình cảm làm sao ép được. Giờ đây, mẹ thấy nhẹ lòng rồi, vì sẽ không còn chạy theo góp nhặt tình cảm này cho con nữa.

Thursday, September 10, 2009

Bed of Rosses

Trưa nay coi phim này trên HBO, Bed Of Rosses. Một bộ phim tâm lý lãng mạn khá hay, nhưng em coi thì em lại tủi thân mình mà khóc sướt mướt!!

Nhân vật nữ chính trong đó cũng có một tuổi thơ không hoàn hảo. Và nó làm cho cô thấy mình thật khiếm khuyết. Chính vì vậy, cô không tin rằng có ai đó sẽ thật yêu thương và chấp nhận mình! Cô cũng không dám nghĩ đến một tình yêu lãng mạn. Rồi đến khi điều đó xảy ra, cô sợ hãi và thu mình lại!

Mình đã rơi nước mắt khi cô ấy cảm thấy mặc cảm bởi không thể trả lời  cho người yêu về ngày sinh nhật của mình! Cô không hề biết về ngày sinh nhật thật sự của mình!

Cô cảm thấy thật lạc lõng khi người yêu đưa cô về ra mắt gia đình vào dịp Giáng Sinh. Người yêu cô có một đại gia đình đầm ấm. Anh có một tuổi thơ thú vị bên gia đình để kể cô nghe. Gia đình anh quây quần bên nhau trao quà đêm giáng sinh. Cô ngồi đó...cười, nhưng lại như khóc ! Cô độc! Cô chưa từng trải qua những cảm giác này, cô không hoà nhập được!

Để đến khi ...anh trao cho cô món quà Giáng Sinh. Nhìn chíêc nhẫn cầu hôn của anh....cô bỏ chạy!

Phải, cô đã thấy được sự khác biệt giữa anh và cô! Anh sẽ ra sao? Cô sẽ ra sao? Khi bản thân cô không tự tin và sẳn sàng cho mọi thứ?  Anh có một gia đình tuyệt vời! Cô thì không có! Để sống với điều đó là một điều khó khăn!

Mình đã từng như thế! Mình hiểu cảm giác đó là như thế nào. Mình đã từng cảm thấy xấu hổ khi không biết nói thế nào với ..về ngày sinh nhật của mình! Mình đã gồng mình dưới sự đầm ấm của gia đình .. ., đã cố hoà nhập...nhưng vẫn lạc lõng! Những lúc như thế mình đã mặc cảm với chính cuộc đời mình! Và đã có lúc mình muốn kéo ....ra khỏi nơi có gia đình ...., chỉ để có thế giới riêng thôi, và cũng chỉ để mình không thấy thua thiệt. Và để được bình đẳng!


Nhưng rồi cô ấy và người yêu cũng đã đến với nhau. Anh ấy chấp nhận sự khiếm khuyết của cô. Thông cảm và chia sẽ đời mình với cô. Và trên hết là cô đã vượt qua được mặc cảm của chính mình.

Hic, Những cảm giác mà cô ấy trải qua, đã làm cho em như đang xem lại chính mình, nỗi mặc cảm của mình! Em đã khóc ...sưng cả mắt! huhu
Em chưa vượt qua được điều này! Ai giúp em với !!

Em gời kèm lời bài hát này!


Bài hát : Bed of Roses
Thể hiện:: (J. Bon Jovi)

Sitting here wasted and wounded
at this old piano
Trying hard to capture
the moment this morning I don't know
'Cause a bottle of vodka
is still lodged in my head
And some blonde gave me nightmares
I think that she's still in my bed
As I dream about movies
they won't make of me when I'm dead

With an ironclad fist I wake up
and French kiss the morning
While some marching band keeps
its own beat in my head
While we're talking
About all of the things that I long to believe
About love and the truth and
what you mean to me
And the truth is baby you're all that I need

I want to lay you down in a bed of roses
For tonight I sleep on a bed of nails
I want to be just as close as the Holy Ghost is
And lay you down on bed of roses

Well I'm so far away
That each step that I take is on my way home
A king's ransom in dimes I'd give each night
Just to see through this payphone
Still I run out of time
Or it's hard to get through
Till the bird on the wire flies me back to you
I just close my eyes and whisper,
baby blind love is true

I want to lay you down in a bed of roses
For tonight I sleep on a bed of nails
I want to be just as close as the Holy Ghost is
And lay you down on the bed of roses

Well this hotel bar's hangover whiskey's gone dry
The barkeeper's wig's crooked and
She's giving me the eye
Well I might have said yeah
But I laughed so hard I think I died
ooh yeah

Now as you close your eyes
Know I'll be thinking about you
While my mistress she calls me
To stand in her spotlight again
Tonight I won't be alone
But you know that don't
Mean I'm not lonely I've got nothing to prove
For it's you that I'd die to defend

I want to lay you down in a bed of roses
For tonight I sleep on a bed of nails
I want to be just as close as the Holy Ghost is
And lay you down

I want to lay you down in a bed of roses
For tonight I sleep on a bed of nails
I want to be just as close as the Holy Ghost is
And lay you down on bed of roses

Tuesday, September 8, 2009

Nên ứng dụng

Lớp Trưởng ..kiểu Đức
Theo Dân Trí

Đọc bài viết này, trong lòng mình lại quyết tâm phấn đấu để đủ điều kiện cho con gái vào những trường chuyên nghiệp và có nền giáo dục tốt như thế này! Có thể ở VN sẽ không tìm ra được một môi trường học tập như thế này. Nhưng mình cũng có thể áp dụng nó trong cách định hình tính cách cho con! Mình vẫn luôn muốn con độc lập và tự tin vào khả năng bản thân. Thế mới biết, nuôi dạy con là cả một quá trình khó khăn. Những người dẫn dắt phải có đủ sự yêu thương, dịu dàng, kiên nhẫn , và kiến thức!




Nền giáo dục Việt Nam chỉ giỏi hô hào "về cái tâm nghề nghiệp"! Miệng thì hô hào, tay thì "rào" phía sau!  Nhưng nói thật, nếu con em vào lớp một em phải "thủ " sẳn một mớ tiền thì con em mới có chút hy vọng xin vào một cái trường ! Thôi, chi bằng em cứ dùng tiền đó cho con em vào cái trường quốc tế nào đó , đỡ khỏi phải lăn tăn!

Sunday, September 6, 2009

Bé Ti có phải là cháu không vậy?

Forget!

Thằng cháu nhập viện rồi!

Em chỉ còn biết nói là Thật đáng thương cho thằng cháu của em!

Mấy hôm nay thằng cháu em bị bệnh "tay, chân, miệng" . Em phải dẫn con gái em đi chổ khác vì sợ Ti bị lây!
Em đã nói gào khàn cả cổ để bà chị em dắt thằng cháu đi bệnh viện khám và điều trị. Nó chẳng ăn uống gì được vì cái miệng đau. Thế mà bà chị em chỉ dẫn đi bác sĩ khám rồi dẫn về ..theo dõi. Ba ,me em cũng khăn gói và chăm sóc thằng cháu. Em thỉnh thoảng cũng gọi về hỏi thăm thì nghe nói có đỡ hơn.  Vậy mà chiều nay, sau hơn một tuần,thằng nhóc lại nhập viện vì ...bệnh tay, chân, miệng! Nếu tính từ ngày em phát hiện bệnh của thằng cháu đến này thì đã 10 ngày rồi!!

Em thấy thật tội nghiệp cho thằng cháu. Nó được cả gia đình ngoại yêu thương và xem như vàng ngọc. Nhiều lúc em nhìn mà thấy tủi cho con em lắm mấy bác ợ! Nhưng ngặc một nỗi bà chị em lại là một người ....cố chấp một cách ngu xuẩn! Mỗi lần thằng cháu bệnh dù nặng hay nhẹ bà ấy cứ nói ....để theo dõi! Và lại rất xem thường! Cứ như lần bị tay chân miệng này, hôm mà em thấy thì em biết ngay đó là bệnh tay chân miệng. Em nói cho bả nghe, rồi kêu bả đem thằng nhóc đi khám. Ây vậy mà bà ấy chửi em, không phải chỉ có bà ấy đâu, cả nhà ấy chớ đều mắng em ! Rồi cứ để thằng nhóc ở nhà đến ngày thứ 3, mục nước thì cứ mọc! miệng thì đau nó chẳng ăn được gì gần 3 ngày! Nó ngồi thiếu điều muốn ...ngã sấp xuống! Đến lúc đó mới chịu dẫn nó đi khám!Shit!

Chẳng biết khi nào bà chị em mới hiểu ra được mà bỏ đi cái thói cố chấp ngu si ấy! Vì người chịu ảnh hưởng nặng nề bởi sự cố chấp ấy chính là thằng cháu em!

Mong là thằng cháu chóng khỏe!

Saturday, September 5, 2009

Coi ngày như thế nào ?

Nếu ai đó hỏi em theo đạo gì ?
Thì em chẳng ngại ngần mà trả lời 1 câu " Em là người " ngoại đạo" !

Thực tế là vậy! Em cũng chẳng biết mình theo đạo gì. Và cũng chẳng muốn theo đạo gì cả. Em sống dựa vào niềm tin vào bản thân và suy nghĩ của mình là chính.

Em cũng chẳng tin vào việc coi ngày/ tháng cho bất cứ việc gì. Chỉ cần thuận tiện là em làm thôi. Ngày khai trương Beauty salon, cứ xong ngày nào là em khai trương ngày ấy. Trong quá trình kinh doanh em cũng chẳng biết cúng ra làm sao! Đến khi kinh doanh quán cafe cũng vậy! Nói mấy bác có thể không tin chớ ,đến ngày đính hôn, đám cưới em cũng cứ chọn ngày thuận tiện thì làm. Chẳng nể nang gì trời đất hết! ( có phải vậy mà ...quỷ ma nó "ám" không nhỉ ? )

Và có thể các bác cũng chẳng thể tin được là em không hề biết ngày Tết đoan ngọ là ...cái tết gì , ngày mấy, và rằm tháng 7 là phải làm gì?? Càng khó tin hơn là em chưa hề để ý và nhớ ngày /tháng mấy là Trung Thu !! Khó tin lắm phải không? Nhưng đó là sự thật! Em biết là em rất ...tệ! Nhưng cứ đến ngày giờ thì em thấy mọi người xúng xính thì em mới biết thôi!

2 lần kinh doanh trước em chẳng coi ngày giờ gì hết. Nhưng lần này em sẽ thật " nghiêm túc" đi xem ngày /tháng để ...khai trương, và đại loại như là chuyển nhà! Em sẽ thử tin xem sao! Ah , không phải là thử, mà là em sẽ ráng tin. Ah không, cũng không phải. Em ..sẽ tin! Và vì thế em hy vọng mọi thứ sẽ ...tốt đẹp hơn! Nó phải tốt đẹp hơn, nếu không thì đừng hòng ...bắt em tin nữa!!

Nhưng vấn đề là phải đi coi ngày ở đâu mấy bác?   Em không biết !

Em chỉ biết chính xác ...năm sinh của em. Còn tháng sinh thì ...mơ hồ! Còn ngày sinh thì ...mờ mịt! Từ nào giờ ngày sinh nhật của em chỉ dựa vào ...cái ngày ...đầy tháng bà ...chị họ của em thôi. Bà ý bằng tuổi em. Thật buồn là mỗi lần em hỏi " Ba mẹ ơi , ngày sinh của con là ngày mấy?" Thì cứ một câu trả lời duy nhất " Ngày mày sinh ra là ngày ...đầy tháng của Na ( chị họ em) !! Thế đấy mấy bác! Khổ thân em !

Với tiểu sử ngày sinh như thế thì em có thể  ... đi coi ngày cho việc gì đó của mình không mấy bác? Chỉ em nhé!

Đa tạ mấy bác. 

Wednesday, September 2, 2009

Em không thích làm ...nông dân!

Đây là tác phẩm đầu tay, chưa kinh nghiệm !
Em tính làm thành hai ký tự M -T nhưng ...đất em chưa đủ lớn! haha
Em sẽ có gắng mua thêm đất để làm những tác phẩm khác đẹp hơn!
Từ ngày em biết đến facebook đến nay thì cũng đã khá lâu. Em chẳng ấn tượng gì, chỉ thỉnh thoảng ghé thăm nếu nhận email thông báo . Em nghe và đọc nhiều lần trên báo về việc mọi người kéo nhau đi làm "nông dân" . Em đọc báo thì thấy cũng hấp dẫn thật, nhưng nếu để tìm hiểu và tham gia thì em chẳng có chút hứng thú nào. Nói thật, em chẳng biết chơi game online. Chỉ vài ba trò chơi offline nhàm chán như Line, Diamond v.v , mà chúng thì đúng là nhàm chán và ...mất thời gian!
Cách đây 1 tuần, em có nhận một Gift Request trò chơi, cái mà mọi người hay gọi vắn tắt là "Farm". Dù chưa 1 lần biết "mặt mũi" Farm ra sao, nhưng em biết ngay đó là " trò chơi làm nông dân" hehe.
Em lần từng bước vào Farm, càng tìm hiểu thì em lại càng thấy mình đúng là ....ngu mấy cái "zụ" này! Nhưng một mặt cũng muốn biết nó thật sự ra sao mà khiến khá nhiều người yêu thích đến vậy! Thế là em từng bước từng bước học hỏi cách cày đất, gieo hạt .. , tôi nghiệp cho nhỏ Q, thỉnh thoảng em lại hỏi nó làm sao để bán, làm sao để kiếm tiền để mua hạt, mua giống về trồng! Và đến khi trồng xong thì cũng chính nó qua nhắc em ..." thu hoạch đi bà, để nó héo queo rồi" !!
Nói thật, tới nay thì em cũng chẳng có chút yêu thích gì đến cái việc trồng trọt kiếm 'coin" để mua nhà, mua gia cầm, gia súc! Nhưng....em lại phát hiện ra là em yêu thích một điểm khác từ Farm.
Đó là em có thể sáng tạo những bức tranh ngộ nghĩnh trên cách đồng, trên mặt đất ( online) Từ nguyên liệu là những hạt giống, và những màu sắc của nó. Em có thể nhờ miếng đất đó làm nên những bức tranh của mình. Nhưng nói gì thì nói vẫn phải cày cấy, nuôi gia súc mới có tiền ....tạo nên những bức tranh!!!
Nhưng giá như Farm nó cho mình thêm dụng cụ là ....cây kéo nhỉ?

Sunday, August 30, 2009

Chuyện tình , chuyện đời, ...



Trong 1 mục tâm sự trên báo online, đang có một chủ đề rất nóng hổi. Chủ đề ấy bắt đầu từ một lá thư tâm sự của một cô gái đang trong tình trạng phân vân,bế tắc vì người tình. Mà người tình của cô ấy lại là ..chồng của một phụ nữ khác. Lời tâm sự đó nói về tình yêu say đắm của cô ta với người tình đang có gia đình . Nói đến đây, chắc mọi người cũng có thể hình dung được sự nóng hổi của nó rồi đấy nhỉ. Đương nhiên rồi, đó là chuyên mục online và công khai, thì đâu thể cấm cửa được các cô/bà vợ đã từng mất chồng bởi những cô nhân tình như thế. Họ có dịp mắng, trút giận vào chủ nhân bức thư kia. Vì đối với họ, cô ấy chẳng khác là mấy cái cô nhân tình phá đám và làm tan vỡ gia đình của họ . Cũng có những lời nhẹ nhàng phân tích thiệt hơn, cũng có những bài đối trả cho chủ nhân kia bằng những câu chuyện đau lòng của họ. Đó được xem là một trong những hậu quả mà cái cô yêu chồng người khác có thể sẽ gặp mai sau. Và đương nhiên, cũng không ít gã đàn ông thối tha, những gã đàn ông khoe mẽ, những gã đã và đang cũng đèo bồng , và cũng không ít gã tự cho mình là chính trực vào đó tham gia! Rất sôi nổi đấy !

Còn mình thì sao?

Ngay khi mình đọc lá thư tâm sự của cô gái kia thì quả thật mình chỉ thấy sự ngu ngốc của cô ta mà thôi. Cô ta đã rất thật thà viết ra luôn sự ngu ngốc , cả tin của chính mình mà đáng tiếc là cô ta chẳng nhận ra điều đó. Ngôn từ cô ta viết ra đã cho mọi người biết cô ta đang bị một gã đàn ông lừa tình trắng trợn thế mà thật tệ hại là cô ta không hề biết rằng mình bị gã nhân tình kia lừa! Lại còn ngu ngơ nói rằng " em không nỡ bắt anh ấy li dị vì thương các con anh!!" haha, tếu thật! Cũng vì cái câu ấy mà cô ta bị mấy quý cô, quý bà đập cho tơi tả!

Nghiêm túc lại tí!

Nếu nhìn lại chuyện của mình. Thì mình ở cái cảnh đối lập với cô gái kia. Nhưng khi mình đọc lá thư cô ta cảm giác của mình lại chẳng hề tức giận, đối với mình, đó là đời! Đời luôn luôn có những kẻ khờ, những kẻ hám danh lợi, những kẻ lừa phỉnh, những kẻ đáng thương,  nhưng kẻ khôn ngoan. Và có ai dám chắc rằng bản thân mình không có lúc ở trong hoàn cảnh đó?

Mình đã từng là một cô người yêu bị phụ, bị lừa rồi! Mình cũng đã từng là một kẻ đáng thương bị chồng và những nhân tình của chồng "dập" tả tơi rồi. Mình cũng đã từng phụ tình yêu của người khác. Và tất cả chúng ta, đều là những kẻ hám danh lợi!

Đương nhiên, chúng ta đang phấn đấu vì danh lợi, và những cô nhân tình kia cũng hám danh lợi! Ho không đủ can đảm để dựa vào một sinh viên, hay một người tay trắng để làm nên người đàn ông của chiính họ. Họ đi đường tắt, đó là một đàn ông  có sư nghiệp vinh quang, tương lai sáng lạng, một người đàn ông đã qua thời gian thực tập làm một người chồng hoàn hảo và một người đã qua kinh nghiệm làm  một người cha. Thật tiện lợi phải không? Mình cũng nhận thấy là rất tiện lợi! Và đương nhiên, gã đàn ông đó đựơc làm nên bởi một người đàn bà khác - vợ của người đàn ông-  , họ đã chịu đựng qua giai đoạn khó khăn nhất, kể từ khi gã đàn ông đó chưa là gì! Để đến khi , người đàn bà gần như tôi luyện nên một người chồng toàn vẹn cho mình thì bị các cô gái hám danh lợi ...phỏng tay trên! Không đau mới lạ. Không hận mới lạ! Có thể hiểu , đúng không?

Nhưng....

Cảm ơn Bông_Sen_Trang đã commend vào Conner of life của mình. Những lời chia sẽ của bạn làm mình nhận ra bạn cũng đang còn hận. Bạn biết tại sao ở trên mình nói rằng mình chẳng hề tức giận khi mình đọc những tâm sự tương tự như chuyện của mình không? Vì bây giờ mình chẳng nghĩ đến những chuyện này theo khía cạnh tiêu cực nữa. Mình biết rằng tất cả điều có lý do của nó, và đương nhiên, mọi chuyện đều có cái hậu quả của nó.

Mình đã nhận ra đó là người không tốt, tệ bạc với mình, đối xử với con không trách nhiệm, hay là một kẻ chuyên đi lừa phỉnh tình cảm người khác . Thì tai sao không nhân cơ hôi này tìm cho mình một người tốt hơn? Sao lại không nhỉ? Đó là lý do mình chẳng còn thấy buồn! Đôi khi thay đổi cũng khiến cuộc sống mình thú vị hơn, Bong_Sen _Trang ạ!

Bạn hãy thử đặt vị trí mình ngang với đàn ông hoặc cao hơn họ, cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều. Và sự lựa chọn sẽ dễ dàng hơn cho mình.

Bạn có bao giờ nhìn một người trí thức bằng cả đôi mắt to tròn của mình cho tới khi chỉ nhìn họ bằng nửa con mắt không? Rất thú vị đó!

Mang suy nghĩ đó, mình đã cho phép mình gặp gỡ nhiều người đàn ông khác. Mình chăm chút cho bản thân mình hơn.  La cà quán xá, shopping, hẹn hò mỗi khi có thời gian rỗi cho riêng mình.  Vì thế, mình gặp khá nhìêu đàn ông thành đạt, giỏi giang. Và mình nhận ra một điều "như một phần tất yếu của cuộc sống" , đó là đàn ông họ sẽ sẳn sàng phản bội vợ mình mỗi khi có "cơ hội"!  Họ cũng chỉ là những kẻ tầm thường. Chớ chẳng phải bật thánh nhân quân tử gì !Có chăng là do mình vì yêu mà đề cao họ quá mà thôi. Nhìn gương mặt những gã đó mình thật sự buồn nôn lắm! Và chắc chắn rằng ex của mình và ex của BST cũng chẳng khác gì!


Nếu các bà các cô còn đắm chìm đau khổ bởi một gã chồng tầm thường nào đó đang mãi mê mang cái vẻ thành đạt ra để  "xả láng" hết cô này đến cô khác thì đúng là tự chuuốt thiệt thòi vào mình!Mà sao không tự nghĩ rằng bản thân mình cũng đáng được tôn trọng lắm chứ. Mình vẫn có quyền chọn lựa một tình yêu mới, hay một người tốt hơn - dù thế nào thì mình  tin rằng đâu đó quanh đây vẫn còn những bật thánh nhân quân tử, hay chí ít thì cũng có thể tạo ra bật quân tử.-


Thật lòng là mình vẫn thích tạo ra một người đàn ông của riêng mình hơn.

Ít nhất là mình cũng đã có kinh nghiệm cho việc đó mà ! haha

Tuesday, August 25, 2009

Lễ 2/9 ở Hà Nội như thế nào?

2/9 năm nào cũng lủi thủi có hai mẹ con. Vì thế không có lý do gì mình không nhận lời mời hấp dẫn của Do .. đi Hà Nội! hơhơ

Do đã giữ lời hứa là dẫn mình đi HN nếu có dịp Do đi công tác. Coi như Do là người uy tín đầy mình.

Các bác đón Lễ Quốc Khánh vui vẻ nhá.

Saturday, August 22, 2009

Ti thích ở nhà "mát"

Nhưng mẹ thì muốn méo mặt luôn á!

Mấy hôm nay hai mẹ con mình "ngủ khách sạn " không hà! Nghe điều này chắc mọi người nghĩ hai mẹ con mình "quỡn" lắm nhỉ?!! Hic

haha, ( em đang khóc đấy mấy bác ợ)

Thursday, August 20, 2009

I SWEAR

lẦN NÀY MÀ BƯỚC CHÂN ĐI EM THỀ VĨNH VIỄN SẼ KHÔNG VỀ . SẼ KHÔNG BAO GIỜ VỀ NỮA !

Wednesday, August 19, 2009

Em Post hình đi Đồng Tháp nè.









Tấm hình này Ti cười xinh quá đi! Muaaaaahhh






PS: Máy hình này set up sai năm rùi!! Các bác click trực tiếp trên tấm hình để xem kích cỡ hình lớn hơn nhá, nhá











Friday, August 14, 2009

Bảo Vệ & Chăm Sóc trẻ em?


Chị Ruột bé Hảo bị Cha hành hạ dã man



Sau vụ việc của cháu Hảo thì tất cả ai cũng biết cha mẹ của các bé đã không có trách nhiệm và đủ điều kiện để nuôi các cháu. Mẹ cháu Hảo đã hành hạ con bằng những hành động dã man thì trách nhiệm người cha khi đó thế nào? Nếu thật sự người cha đó đủ yêu thương và chăm sóc thì bé Hảo đã không bị hành hạ tàn nhẫn như vậy.
Từ khi đọc các bài viết về cháu Hảo, tôi đã thấy trong gia đình này chỉ có bạo lực mà thôi. Cha mẹ của các bé đã dùng bạo lực thì các cháu cũng bị ảnh hưởng bởi sự bạo lực , mới có tình trạng các anh chị lớn đã tham gia đánh bé Hảo.


Nhưng ngoài bé Hảo thì các bé khác cũng là những đứa trẻ, cũng đáng được bảo vệ khỏi sự bạo hành của cha mẹ, và đáng được chăm sóc , được có cuộc sống bình thường như những đứa trẻ khác. Trong những thông tin viết về bé Hảo thì tôi có nhận thấy các bé lớn ( anh/chị) có biểu hiện về tâm thần. Tôi không loại trừ khả năng các bé lớn bị chấn thương tâm lý, nói chính xác hơn là bị thần kinh là do chính sự nuôi dạy thiếu trách nhiệm và bạo hành của cha mẹ chúng. Sau vụ bé Hảo các nhà chức năng đã làm ngơ để những đứa trẻ này tiếp tục sống với người cha thiếu trách nhiệm này. Để hôm nay lại có chuyện về chị bé Hảo bị cha bạo hành, vẫn là những bạo hành tàn nhẫn đến tinh thần và thể xác đến phải nhập viện. Chẳng lẽ phải đợi đến khi có một bé Hảo khác nữa thì mới cứu sao???? Chẳng lẽ phải đợi đến khi các cháu nhập viện vì bạo hành mới hô hào đi " củng cố hồ sơ , lấy lời khai truy cứu trách nhiệm?" Chẳng phải sự thật về trách nhiệm người cha những đứa trẻ này mọi người đã quá rõ trong vụ việc bé Hảo rồi sao??


Vậy còn trách nhiệm của ban Chăm Sóc và Bảo Vệ trẻ em là thế nào??

Wednesday, August 12, 2009

Khoảng hư không vô hình



Trong một đời trải dài từ quá khư đến hiện tại và tương lai là khoảng thời gian dài. Em rồi sẽ không nhớ được những gì đã qua trong quá khứ, em cũng không hình dung được mình sẽ gặp ai trong tương lai. Nhưng có một vài người nào đó mà em sẽ chẳng thể nhớ được và chắc chắn rằng với một ai đó em không hề muốn quên.


Nhưng có nghĩa gì không? Đó vẫn là quá khứ. Vẫn chỉ là hư không. Một khoảng không vô hình làm lòng nao nao nhớ, nao nao buồn.


Em rất nhớ một cái nắm tay xiết chặt làm tim em run lên vì ...sợ của cái tuổi 17 ngây thơ, khờ dại. Em rất nhớ một cái ôm vụng về trong làn gió biển đêm trăng của mối tình đầu. Em rất nhớ cảm giác hồi hộp chờ đợi một lời yêu ....Tất cả cũng chỉ còn là hư không.


Từ đó đến nay, một khoảng thời gian không hề ngắn. Em đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Thương , yêu, hờn giận, tuyệt vọng. Em giờ không còn mơ một giấc mơ tình yêu hoàng tử. Em không còn chờ đợi một tình yêu hoàn hảo chốn thiên đường. Vì bây giờ với em...đó cũng chỉ là hư không!


Một ai đó đã khuyên em hãy mở lòng mình. Em hãy tin để niềm tin của em thành hiện thực. Em vẫn không dám. Em e ngại, và em cũng làm cho người ta e ngại. Em có thể cảm nhận một cách sáng suốt được ai chân thành với em , ai thật lòng yêu em, nhưng em có thể cầu mong gì hơn khi bản thân em không thể thật lòng cho ai đó 1 tình yêu, sự yêu thương từ trái tim mình? Em không thể cầu viện đến thời gian. Em cũng không đổ thừa cho cảnh đời hiện tại. Tất cả chỉ là em không muốn một lần nào nữa tin vào tình yêu. Nhưng em cũng không phủ nhận rằng em luôn muốn được yêu, được chăm sóc . Em quả là ích kỷ phải không, em chỉ muốn nhận mà không hề muốn cho.


Em bàng quang hơn khi một ai đó dỗi hờn, em hờ hững hơn khi một ai kia trách móc. Người ta trách em sao vô tâm thế? Sao em lại không có một cử chỉ gì để nói cho người ta biết rằng em cần người ta? Em không muốn thể hiện những điều đó nữa đâu. Và em cũng không cần ai hiểu.


Em hòa mình vào thế giới náo nhiệt , ồn ào, một vài mối tình ngắn ngủi, nhưng chẳng đọng lại gì trong em. Và em cũng chẳng muốn bất cứ điều gì đọng lại trong em. Vì em vẫn thích một mình, với khoảng hư không luôn làm lòng em nao nao buồn. Em yêu cái cảm giách chênh vênh trong khoảng hư không của mình. Yêu nỗi buồn của mình. Những khi như thế em lại thấy mình thật tách biệt với sự náo nhiệt , sự sang trọng, và những mối tình kia thật lạ lẫm với em.


Có lần, em đã nhìn thật kỹ một người, một người đã từng rất quan trọng với em. Em nhìn thật kỹ, nhưng em lại không thể tìm được một nét thân thuộc nào nữa. Điều em thấy duy nhất là khoảng cách rất lớn, và người ta thật xa lạ như là em chưa từng quen. Người ta xa lạ từng trong lời nói, trong hành động, trong cách sống. Thật buồn cười là em đã tự hỏi mình "đó là ai vậy?" Những khi đó, em cảm nhận được cuộc đời trống trải, quạnh hiu của mình trong khoảng hư không rất vô hình. Em nhận ra chân lý sống " Khoảng cách không phải do thời gian, hay hoàn cảnh, mà do chính lòng người tạo nên". Sự vật luôn biến đổi, lòng người cũng sẽ biến đổi, chính vì thế hoàn cảnh cũng sẽ biến đổi. Rồi sẽ đến một ngày, em chẳng còn nhận ra ai nữa. Mọi thứ sẽ trở nên xa lạ, như chưa từng biết, chưa từng gặp, chưa từng quen. Vậy đó, tất cả chỉ là khoảng hư không!



Tired !

Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired ! Tired !