Chụp hình cho ti nghen mẹ.
Để Ti tự cột tóc.
Có thể đạt mục tiêu bằng mọi cách, nhưng không bằng mọi giá...
Tôi thu tôi bé lại, làm mưa tan giữa trời ...
"Bằng cách sống cuộc đời của mình, chúng ta đang nuôi dưỡng sự chết" ( Trích từ "Rừng NaUy" Trang 495) .
Vì vậy, theo tôi nghĩ...Nếu không thể làm cho cuộc sống mình dài hơn thì chúng ta có thể làm cho nó tốt hơn.
"Trí tuệ giàu lên nhờ nó nhận được. Trái tim giàu lên nhờ nó cho đi"
| ||
|
Để Ti tự cột tóc.
Tôi hỏi đất:
-Ðất sống với đất như thế nào?
- Chúng tôi tôn cao nhau.
Tôi hỏi nước:
-Nước sống với nước như thế nào?
- Chúng tôi làm đầy nhau.
Tôi hỏi cỏ:
-Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Chúng tôi đan vào nhau. Làm nên những chân trời.
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào
( Trích bài thơ "Hỏi " cùa Hữu Thinh )
Chị đã đọc vài dòng tản mạn của em. Chị đã hiểu em hơn. Em rất hiền hoà trong tâm sự của chính mình. Em ngây ngô trong cách nhìn cuộc sống. Và trước những gì em đột ngột .... nhìn thấy, chị cũng hình dung hình ảnh em với nhiều "dấu hỏi" tại sao, đúng, sai.....
Chắc chắn em không là duy nhất đang trải qua sự xáo động của tình cảm. Còn rất nhiều cô bé khác giống em. Nhưng, điều khác ở em với hàng số cô bé khác là em đã ....biết được những gì cần biết. Có thể chuyện em biết đó làm em khó nghĩ, làm em thất vọng. Nhưng , em đã thật sự trưởng thành hơn so với tình cảm của chính mình. Em đã biết mình nên làm gì. Điều đó rất ít người giàu kinh nghiệm sống hơn em là có thể làm được , cô bé ạ. Có rất nhiều người khi vừa "chớm" như em, họ cũng biết sự thật. Họ cũng đã thấy điều cần thấy. Nhưng họ tiếp tục .... không tránh. Thì sau này hậu quả xấu đến họ khó có thể đổ lỗi hoàn toàn cho người khác.
Chị rất thích cách mà em ví von " Nhưng giờ nó biết rồi, uhm, thì vậy, nó vẫn sẽ để trong lòng nó hình bóng đó như những gì nó vẫn nghĩ và người ta nghĩ, vẫn sẽ tôn trọng, vẫn sẽ biết ơn và dừng lại ngang đó. Cái rìa không mấy tốt đẹp của cái bóng, nó không vứt đi được nhưng nó cũng sẽ không nghĩ đến nữa. Cái rìa đó làm nó sợ quá nhưng nhìn lại cái bóng, nó lại thấy phần nào được an ủi. Nó ngốc thật! haha , thật khéo cô bé ạ.
Thật ra em dù còn rất trẻ, nhưng em đã trưởng thành rất nhiều trong suy nghĩ của mỉnh. Em biết tôn trọng bản thân mình và người khác. Như chị đã nói. Lý trí không ai bán bao giờ. Mà em đã tự tạo ra cho mình rồi.
Dù thế nào đi nữa, hãy luôn nhỉn cuộc sống tích cực em nhé. Và hãy chậm rãi tận hưởng những gì cuộc đời đem đến cho mình. Dù hụt hẫng, thất vọng, hạnh phúc, hay khổ đau đều có giá trị riêng. Những giá trị đó sẽ giúp cho những bước đi sau này của em nếu em biết cách tận dụng nó.
Chúc em vui.