Thư gởi Diệu Hằng
Hằng thân mến!
Tôi viết cho H những dòng này khi trời sắp sáng . Lại một đêm, Tôi thức trắng! H có lẽ đang hỏi tại sao? Tôi cũng không hiểu tại sao Tôi lại mắc công đi viết những điều này, và tại sao tôi phải lao tâm một đêm thức trắng?!
Tôi đang trách một ai đó cớ chi lại gởi đến tôi những nội dung tin nhắn, chát chít, email ....mà tôi không liên quan, và cũng không muốn quan tâm. Ai đó đã làm một việc mà tôi nghĩ là không cần thiết. Nhưng, dù muốn dù không, nội dung email đó cũng làm tôi không tài nào nhắm mắt lại ngủ được. Nhưng, cũng từ email đó đã làm tôi quyết định gởi đến H những dòng này.
Tôi và H vô tình cuộc đời đã cho chúng ta 1 mối liên quan với nhau đó là B. Chồng cũ của tôi, và là cũng là người đã "lên giường" với H đều đặn mỗi tuần suốt hai năm qua. Có lẽ một ai đó đang ngạc nhiên tại sao một danh phận là Vợ lại ngồi viết thư này như thế này. Viết cho người đã từng ung dung bước vào đời sống khi còn đang trong thời kỳ hôn nhân của mình.
H cũng là một người đàn bà biết yêu, hận. Thì tôi cũng vậy. Tôi cũng là một người vợ hết lòng yêu chồng, hận , và đau đớn khi bị phụ bạc. Dù mức độ đau đớn khác nhau nhưng chúng đều xuất phát từ một người đàn ông.Chúng ta không còn ở cái tuổi mới lớn lên, mới bước vào đời . Mà đã và đang là một người Mẹ. Đều đang tự chịu trách nhiệm với những hành động và cách sống cùa mình. Tuy rằng mỗi cuộc đời khác nhau, cách sống khác nhau, suy nghĩ khác nhau. Nhưng Tôi tin giữa chúng ta có 1 điểm chung là ...biết suy nghĩ!
Tôi đâu phải không biết không hay những gì chồng tôi đối xử với tôi khi ấy! Hằng, Quỳnh. Mai Anh v.v ...cả 3 đã "vô tình" bước vào cuộc sống hôn nhân của tôi ( tại sao tôi dùng từ "vô tình" thì tôi nghĩ chắc chắn cả 3 đều có thể trả lời tại sao) . Cả 3 đã bước vào cuộc sống hôn nhân của Tôi ngay ngày cưới, ngay khi tôi sanh con, ngay khi tôi chong mắt trông nom con suốt những đêm dài mệt mõi! H nghĩ Tôi không hận ư? Tôi không muốn phá tan mọi thứ lên ư? Đương nhiên là tôi muốn. Và hơn ai hết, chỉ riêng Tôi là người đủ tư cách làm những việc H đang làm hiện nay. Tôi là người đủ cái quyền để làm B mất hết sự nghiệp ngay sau lần đầu tiên B "lên giường" với H.
H đúng. Tôi đã không làm điều đó một phần vì ... đó là cha của con gái tôi. Và một phần Tôi không thể làm điều đó với người tôi đã nói lời Yêu. Và tôi cũng không làm điều đó với người đã từng đầu ấp tay gối. Và tôi càng không làm điều đó như số đông người khác làm sau khi nghĩ mình bị ....lừa trong tình yêu! ( Dù sự thật có là như vậy hay không) H đang nghĩ tôi không biết tình yêu là gì? Yêu một người là thế nào? Hay H nghĩ tôi không biết ghen?
H có bao giờ đặt tình huống H vào Tôi trong ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau không? H sẽ làm gì với người dám hẹn gặp mình lại là người đã " lên giường" với chồng mình?
Tôi và H ít nhiều giống nhau trong nỗi đau. Ít nhiều giống nhau trong cái hận. Nhưng chúng ta khác nhau 1 điểm, Tôi có đủ tư cách làm những điều bạn đang làm. Còn bạn thì không.
Dù lâu rồi chúng ta không còn nói chuyện online với nhau. Nhưng H còn nhớ những lần cuối cùng chúng ta đã nói với nhau điều gì không?Tôi đã nói đến 1 điều, H hãy nghĩ đến mình, có trách nhiệm với cuộc đời mình và hãy tốt với mình hơn nữa. Nhưng . Dù H biết rất rõ 1 điều là B chỉ lợi dụng và xem thường H, không hề yêu H , bên cạnh B còn rất nhiều người na ná giống H mà bạn vẫn tự nguyện lao vào, thì tôi nghĩ cái đoạn kết bi đát H cũng nên có trách nhiệm.
Và tôi cũng đã từng nói với H một điều quan trọng là B không hề yêu ai .
Tôi, và con gái tôi ? Không.
Quỳnh? Không.
Hạnh , Hằng, Mai Anh, Hải Đăng ( mới biết) v.v ..??? Lại càng không!!
H có biết tại sao tôi khẳng định điều đó không? Ngay cả với Quỳnh , người mà H cho là B đang yêu? Có những điều bạn không thể nào hiểu được. Đó là một phần góc khuất con người của B mà dù cho H có là người nhạy cảm, và Quỳnh có thông minh thì cũng không bao giờ nhận ra được. (Và đây cũng là lý do tôi không làm những việc H đang làm, không đánh ghen, không hận ai , mà chỉ có thể cay đắng cho những ai trong cuộc dại khờ ) Và tôi cũng dám chắc với bạn một điều về phía Q rằng , nếu một ngày nào đó Q đọc hay thấy những trò hề đang xảy ra xung quanh B thì cũng chỉ mỉa mai cười Chớ không hề đau khổ gì đâu. Có chăng là một chút lòng kiêu hãnh của Q cảm thấy bị xúc phạm ... vì bị B tung hoả mù. Chỉ vậy thôi.
Có thể đã có lúc nào đó Hằng ... nghĩ tôi là một người vợ ngu ngốc. Sao lại để anh đi một cách dễ dàng.? Sao lại ngu si chấp nhận đắng cay? Tại sao không cho anh một bài học nhớ đời? tại sao tôi không đánh ghen khi biết chồng mình " lên giường" với học viên? ...Có những điều mà ngay cả tình yêu và lòng thù hận cũng không đánh đổi được. Đó là lòng tự trọng, nhân cách của mình .
Những việc bạn làm bạn nghĩ rằng đang cho B một bài học? Rất dễ dàng mà ai cũng nhận thấy là bạn đang muốn giành giật cái bạn muốn. Có thể H sẽ có được cái mình muốn bằng những ....đòn thế " huỷ thanh danh và sự nghiệp" của B. Nhưng ....Tôi vẫn nhớ như in cái lần anh đút tay vào túi quần đi qua đi lại trước mặt người vợ đang ôm đứa con vừa tròn 1 tuổi , nói mà không liếc nhìn : Bản chất con người thì sẽ không bao giờ thay đổi được. Con người anh là vậy. Sống được thì sống, không sống được thì thôi. Nếu là H trong tình huống ngày đó, tôi tin chắc bạn sẽ đồng ý chấp nhận. Tại sao tôi tin chắc bạn sẽ làm vậy thì câu trả lời đã có trong suốt 2 năm qua bạn quan hệ với B. Tôi chỉ muốn bạn nghĩ đến một điều rằng. Bạn đã không tôn trọng chính mình. Thì " không một ai" tôn trọng bạn , dù người đó có là ai.
Tại sao tôi lại nói đến điều này thì tôi để H tự hiểu lấy.
Có rất nhiều cách để trả thù. Có rất nhiều cách để giành cái mình cần. Có rất nhiều cách để đạt được mục đích. Cũng có rất nhiều cách vượt qua nỗi đau. Cũng có nhiều cách để được hạnh phúc, tại sao bạn lại chọn cách tự huỷ diệt chính mình? Phải, đang trong lúc căng thẳng, bạn đã chọn cho mình một cách làm tổn thương và ảnh hưởng rất nhiều đến chính cuộc đời sau này của mình. Hằng nghĩ rằng mình dám làm vì H không có gì để mất ư? Đó là một sai lầm mà ít ai trong lúc "thần kinh không được bình thường " có thể nghĩ đến và trân trọng giữ gìn. Tôi biết , H có thể là người dám làm. Nhưng , dám làm , dám chịu cũng không hẳn là ...cách sống thông minh.
Giờ đây, Tôi nói với H với tư cách là một người phụ nữ cũng từng đau khổ. H hãy bỏ ra một ngày để im lặng nhìn mông lung ngoài thế giới kia. Toan tính, ganh đua, trả hận cũng chẳng được gì. Hãy dành nhiều thời gian để tốt với bản thân mình hơn nữa. Tự tin với mình và cuộc đời mình hơn nữa. Tôi biết rằng bạn đang trăn trở với sự kỳ vọng của mình. Hãy để tình yêu hai năm qua của H sau này là hoài niệm chớ không phải là để lãng quên.
Tôi không biết chửi nhau. Đánh nhau thì càng không giỏi. ( Có lẽ điều này bạn giỏi hơn tôi) Và những gì tôi nói đây cũng không phải muốn muốn tranh luận với bạn . Tôi cũng không muốn dính dáng đến những việc lu bu, đánh ghen trẻ con này. Nếu H sáng suốt, H sẽ hiểu được tâm ý của tôi trong lá thư này. Và điều quan trọng khiến tôi viết thư này là tôi muốn H hãy nghĩ đến một điều là : " Tôi và H đã từng có thể ngồi lại cùng nhau (...?) " .
Hãy thử một lần nhắm mắt lại , thả lỏng tâm hồn mình. Khi ấy, tất cả đối với H chỉ còn là ảo ảnh. Chỉ có H mới tự giúp mình vượt qua được khủng hoảng này.
MT