Status

Một góc riêng của tôi !

Sunday, August 31, 2008

Thư gởi Diệu Hằng








Hằng thân mến!




Tôi viết cho H những dòng này khi trời sắp sáng . Lại một đêm, Tôi thức trắng! H có lẽ đang hỏi tại sao? Tôi cũng không hiểu tại sao Tôi lại mắc công đi viết những điều này, và tại sao tôi phải lao tâm một đêm thức trắng?!
Tôi đang trách một ai đó cớ chi lại gởi đến tôi những nội dung tin nhắn, chát chít, email ....mà tôi không liên quan, và cũng không muốn quan tâm. Ai đó đã làm một việc mà tôi nghĩ là không cần thiết. Nhưng, dù muốn dù không, nội dung email đó cũng làm tôi không tài nào nhắm mắt lại ngủ được. Nhưng, cũng từ email đó đã làm tôi quyết định gởi đến H những dòng này.




Tôi và H vô tình cuộc đời đã cho chúng ta 1 mối liên quan với nhau đó là B. Chồng cũ của tôi, và là cũng là người đã "lên giường" với H đều đặn mỗi tuần suốt hai năm qua. Có lẽ một ai đó đang ngạc nhiên tại sao một danh phận là Vợ lại ngồi viết thư này như thế này. Viết cho người đã từng ung dung bước vào đời sống khi còn đang trong thời kỳ hôn nhân của mình.





H cũng là một người đàn bà biết yêu, hận. Thì tôi cũng vậy. Tôi cũng là một người vợ hết lòng yêu chồng, hận , và đau đớn khi bị phụ bạc. Dù mức độ đau đớn khác nhau nhưng chúng đều xuất phát từ một người đàn ông.Chúng ta không còn ở cái tuổi mới lớn lên, mới bước vào đời . Mà đã và đang là một người Mẹ. Đều đang tự chịu trách nhiệm với những hành động và cách sống cùa mình. Tuy rằng mỗi cuộc đời khác nhau, cách sống khác nhau, suy nghĩ khác nhau. Nhưng Tôi tin giữa chúng ta có 1 điểm chung là ...biết suy nghĩ!




Tôi đâu phải không biết không hay những gì chồng tôi đối xử với tôi khi ấy! Hằng, Quỳnh. Mai Anh v.v ...cả 3 đã "vô tình" bước vào cuộc sống hôn nhân của tôi ( tại sao tôi dùng từ "vô tình" thì tôi nghĩ chắc chắn cả 3 đều có thể trả lời tại sao) . Cả 3 đã bước vào cuộc sống hôn nhân của Tôi ngay ngày cưới, ngay khi tôi sanh con, ngay khi tôi chong mắt trông nom con suốt những đêm dài mệt mõi! H nghĩ Tôi không hận ư? Tôi không muốn phá tan mọi thứ lên ư? Đương nhiên là tôi muốn. Và hơn ai hết, chỉ riêng Tôi là người đủ tư cách làm những việc H đang làm hiện nay. Tôi là người đủ cái quyền để làm B mất hết sự nghiệp ngay sau lần đầu tiên B "lên giường" với H.
Phải, thật lạ lùng phải không? Tôi và B chỉ mới ly dị tháng 12- 2007. Nhưng, lần đầu tiên H ngủ với chồng Tôi là tháng 11 - 2006!! Nói chính xác hơn, H đã lên giường với chồng tôi từ khi chúng tôi vẫn còn danh chánh ngôn thuận là vợ chồng. Tôi có nhớ lầm không nhỉ?




H đúng. Tôi đã không làm điều đó một phần vì ... đó là cha của con gái tôi. Và một phần Tôi không thể làm điều đó với người tôi đã nói lời Yêu. Và tôi cũng không làm điều đó với người đã từng đầu ấp tay gối. Và tôi càng không làm điều đó như số đông người khác làm sau khi nghĩ mình bị ....lừa trong tình yêu! ( Dù sự thật có là như vậy hay không) H đang nghĩ tôi không biết tình yêu là gì? Yêu một người là thế nào? Hay H nghĩ tôi không biết ghen?




H có bao giờ đặt tình huống H vào Tôi trong ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau không? H sẽ làm gì với người dám hẹn gặp mình lại là người đã " lên giường" với chồng mình?




Tôi và H ít nhiều giống nhau trong nỗi đau. Ít nhiều giống nhau trong cái hận. Nhưng chúng ta khác nhau 1 điểm, Tôi có đủ tư cách làm những điều bạn đang làm. Còn bạn thì không.




Dù lâu rồi chúng ta không còn nói chuyện online với nhau. Nhưng H còn nhớ những lần cuối cùng chúng ta đã nói với nhau điều gì không?Tôi đã nói đến 1 điều, H hãy nghĩ đến mình, có trách nhiệm với cuộc đời mình và hãy tốt với mình hơn nữa. Nhưng . Dù H biết rất rõ 1 điều là B chỉ lợi dụng và xem thường H, không hề yêu H , bên cạnh B còn rất nhiều người na ná giống H mà bạn vẫn tự nguyện lao vào, thì tôi nghĩ cái đoạn kết bi đát H cũng nên có trách nhiệm.




Và tôi cũng đã từng nói với H một điều quan trọng là B không hề yêu ai .
Tôi, và con gái tôi ? Không.
Quỳnh? Không.
Hạnh , Hằng, Mai Anh, Hải Đăng ( mới biết) v.v ..??? Lại càng không!!




H có biết tại sao tôi khẳng định điều đó không? Ngay cả với Quỳnh , người mà H cho là B đang yêu? Có những điều bạn không thể nào hiểu được. Đó là một phần góc khuất con người của B mà dù cho H có là người nhạy cảm, và Quỳnh có thông minh thì cũng không bao giờ nhận ra được. (Và đây cũng là lý do tôi không làm những việc H đang làm, không đánh ghen, không hận ai , mà chỉ có thể cay đắng cho những ai trong cuộc dại khờ ) Và tôi cũng dám chắc với bạn một điều về phía Q rằng , nếu một ngày nào đó Q đọc hay thấy những trò hề đang xảy ra xung quanh B thì cũng chỉ mỉa mai cười Chớ không hề đau khổ gì đâu. Có chăng là một chút lòng kiêu hãnh của Q cảm thấy bị xúc phạm ... vì bị B tung hoả mù. Chỉ vậy thôi.


Có thể đã có lúc nào đó Hằng ... nghĩ tôi là một người vợ ngu ngốc. Sao lại để anh đi một cách dễ dàng.? Sao lại ngu si chấp nhận đắng cay? Tại sao không cho anh một bài học nhớ đời? tại sao tôi không đánh ghen khi biết chồng mình " lên giường" với học viên? ...Có những điều mà ngay cả tình yêu và lòng thù hận cũng không đánh đổi được. Đó là lòng tự trọng, nhân cách của mình .

Những việc bạn làm bạn nghĩ rằng đang cho B một bài học? Rất dễ dàng mà ai cũng nhận thấy là bạn đang muốn giành giật cái bạn muốn. Có thể H sẽ có được cái mình muốn bằng những ....đòn thế " huỷ thanh danh và sự nghiệp" của B. Nhưng ....Tôi vẫn nhớ như in cái lần anh đút tay vào túi quần đi qua đi lại trước mặt người vợ đang ôm đứa con vừa tròn 1 tuổi , nói mà không liếc nhìn : Bản chất con người thì sẽ không bao giờ thay đổi được. Con người anh là vậy. Sống được thì sống, không sống được thì thôi. Nếu là H trong tình huống ngày đó, tôi tin chắc bạn sẽ đồng ý chấp nhận. Tại sao tôi tin chắc bạn sẽ làm vậy thì câu trả lời đã có trong suốt 2 năm qua bạn quan hệ với B. Tôi chỉ muốn bạn nghĩ đến một điều rằng. Bạn đã không tôn trọng chính mình. Thì " không một ai" tôn trọng bạn , dù người đó có là ai.

Tại sao tôi lại nói đến điều này thì tôi để H tự hiểu lấy.



Có rất nhiều cách để trả thù. Có rất nhiều cách để giành cái mình cần. Có rất nhiều cách để đạt được mục đích. Cũng có rất nhiều cách vượt qua nỗi đau. Cũng có nhiều cách để được hạnh phúc, tại sao bạn lại chọn cách tự huỷ diệt chính mình? Phải, đang trong lúc căng thẳng, bạn đã chọn cho mình một cách làm tổn thương và ảnh hưởng rất nhiều đến chính cuộc đời sau này của mình. Hằng nghĩ rằng mình dám làm vì H không có gì để mất ư? Đó là một sai lầm mà ít ai trong lúc "thần kinh không được bình thường " có thể nghĩ đến và trân trọng giữ gìn. Tôi biết , H có thể là người dám làm. Nhưng , dám làm , dám chịu cũng không hẳn là ...cách sống thông minh.

Giờ đây, Tôi nói với H với tư cách là một người phụ nữ cũng từng đau khổ. H hãy bỏ ra một ngày để im lặng nhìn mông lung ngoài thế giới kia. Toan tính, ganh đua, trả hận cũng chẳng được gì. Hãy dành nhiều thời gian để tốt với bản thân mình hơn nữa. Tự tin với mình và cuộc đời mình hơn nữa. Tôi biết rằng bạn đang trăn trở với sự kỳ vọng của mình. Hãy để tình yêu hai năm qua của H sau này là hoài niệm chớ không phải là để lãng quên.

Tôi không biết chửi nhau. Đánh nhau thì càng không giỏi. ( Có lẽ điều này bạn giỏi hơn tôi) Và những gì tôi nói đây cũng không phải muốn muốn tranh luận với bạn . Tôi cũng không muốn dính dáng đến những việc lu bu, đánh ghen trẻ con này. Nếu H sáng suốt, H sẽ hiểu được tâm ý của tôi trong lá thư này. Và điều quan trọng khiến tôi viết thư này là tôi muốn H hãy nghĩ đến một điều là : " Tôi và H đã từng có thể ngồi lại cùng nhau (...?) " .


Hãy thử một lần nhắm mắt lại , thả lỏng tâm hồn mình. Khi ấy, tất cả đối với H chỉ còn là ảo ảnh. Chỉ có H mới tự giúp mình vượt qua được khủng hoảng này.

MT









Saturday, August 30, 2008

Email rác rưởi

Hôm nay, mình đang mệt mà còn nhận một cái email "rác rưởi" . Từ 1 ai đó dưới cái níck nặc danh buồn cười ! Ticketmy06!!
Không biết gởi đến tôi để đạt mục đích gì. Nhưng ...

Yêu Cầu
Thứ 1: Đừng làm việc ruồi bu.
Thứ 2: Với một mục đích nào đi chăng nữa thì cũng không liên quan gì đến tôi.
Thứ 3: Đừng làm phiền thêm cuộc sống mẹ con tôi.

Sống nên hiểu 1 điều rằng sẽ phải trả giá cho tất cả những việc mình làm.

Đau quá đi !!

Thật không may, sáng nay mẹ cho con nghỉ học ở nhà thì ..cơn đau của mẹ lại hành hạ. Nằm lăn lộn 1 buổi sáng tình hình càng thậm tệ hơn. Đến khi người lạnh toát, nôn ói thì cô Nga buộc mẹ phải đi lên Bệnh Viện lần nữa.

Thế là mẹ đành nhờ cô Nga trông nôm con để đi khám lại.

Lần này đi đến bệnh viện lớn hơn.

Lần này thì người ta không siêu âm nữa. Chỉ lấy tay ấn xung quanh vùng bị đau. .. một chẩn đoán sơ xài. Cũng với 1 câu : Uống thuốc rồi nếu 3 ngày sau còn đau thì lên kiểm tra lại!!

Hai lần đi bệnh viện khám. Mà cơn đau chưa dứt.....

Mẹ phải xin bác sĩ kê cho mẹ thuốc giảm đau.

Thật may là đang ở nhà bạn, nếu ở đâu đó mà không có người thân quen thì mẹ không biết xoay sở làm sau mỗi khi đau ốm.

Tối mai về PT. Nhà ngoài đó không có ai. Lại phải tìm chổ ở vài ngày để làm giấy tờ.

Đau , buồn, lo, trăn trở , mệt mõi, căng thẳng.......

Friday, August 29, 2008

Hai mẹ con mình cố lên nhé.



Khó ai có thể hiểu được những gì hai mẹ con mình đang trải qua.

Cũng không ai hiểu được những gì hai mẹ con mình đang đối mặt.


Và càng nhìn con, Mẹ càng giận bản thân mình.

Con đang nằm ngủ, áo vén cao tới cổ vì nóng.

Nước mắt càng rơi, răng mẹ thêm nén chặt.

Mẹ là người chưa bao giờ đầu hàng nghịch cảnh,

Càng khó khăn, sức mạnh mẹ càng nhiều

Càng khó khăn bao nhiêu, tinh thần mẹ "thép" bấy nhiêu.

Và con, chính là động lực của mẹ.


Hãy cùng mẹ học thêm nhiều điều ngay trong nghịch cảnh con nhé.


11:29'PM 28-08

Không còn khóc được như ngày xưa....




Có nhiều lúc thèm được nhìn mình khóc

Nhận ra mình khóc khác ngày xưa

Những va đập in lên màu mắt

Thất bại bao lần vẫn chưa biết mình thua

Thương yêu lắm cuối cùng là ảo ảnh

Ta cố giữ cho mình, dù chỉ chút lòng tin

Chỉ tiếc rằng không còn một bàn tay cho mình vịn

Chỉ tiếc rằng buổi chiều nay, mình - không - còn - khóc - được như ngày xưa...


Thursday, August 28, 2008

Ký sự lên " Phường, Xã "

Lại đi lên phường, xã ....

Mà em thì quá rành cái nỗi khổ của việc "vác" đơn hay làm giấy tờ . Em cũng hình dung đến tâm trạng mình sẽ uất ức , căm phẫn thế nào nếu gặp " bác" cán bộ tay làm mà mắt hất lên nóc nhà. Nhưng nói thế nào đi nữa, uất ức thế nào đi nữa thì em cũng phải gặp các bác ấy. Thậm chí, nếu ngọt nhạt không xong, mỹ nhân kế không xong thì em cũng phải " muôn đời vẫn thế" là cái " Phong bì" . Mà thời buổi giá cả leo thang thì " Phong bì" đó cũng ngang ngửa 5 hộp sữa của con em đấy ạ!!

Nói đến đây em lại cám cảnh mẹ quá con côi nhà em. Chả là lần trước em nách ôm con lên làm giấy tờ. Cuối cùng em nhận được câu " Chị mang con về rồi lên đây làm". Em dỡ khóc dỡ cười là em không biết mang con em về đâu. Mà về thì ai giữ con em để em đi làm. Tiếng con em éo éo bên tai, tay chân nó thì táy máy thế là em đành ngậm ngùi ôm con về . 1 tờ hộ chiếu, em phải 3 lượt SG- PT, PT- SG mới làm được !

Rồi ngày mai về, Việc làm lại Khai Sinh hai mẹ con. Làm lại Hộ Khầu, CMND . Em chẳng biết phải làm sao đây nữa.

Ngày đầu tiên con đi học

Xin con vào trường Mầm Non . Vất vả

Làm hồ sơ con đi học. Cực chưa từng thấy.

Con đi học. Khóc !

Tối ngủ . Con giật mình khóc nhiều lần.

Mẹ xót.

Cố lên. Con sẽ quen.

Con sẽ có bạn.

Rồi con sẽ thích đến trường.

Yêu con.

Monday, August 25, 2008

Vết đỏ

Sáng mẹ thức dậy sớm hơn thường ngày để chuẩn bị đồ và vật dụng cho con.

Ngày đầu tiên con đi học lại.

Đánh thức con dậy. Đánh răng rửa mặt cho con. Khi cởi áo ngủ của con để thay đồ đi học thì mẹ phát hiện ra những vết đỏ lạ trên phần bụng và lưng của con.

Đây là lần đầu mẹ thấy những vết này trên người con. Nó giống như những vết phồng lên do muỗi đốt. Nhưng mẹ biết đó không phải là muỗi đốt, vì nó rất nhiều , và chỉ ở quanh vùng bụng và lưng. Và 1 lý do nữa là phòng hai mẹ con mình không có muỗi.

Vậy là việc đi học của con sẽ phải dời lại. Con phải ở nhà để mẹ theo dõi. Con tiếp tục ngủ, Mẹ xăm soi theo dõi những vết đỏ trên người con.

1h sau, vết đỏ con càng nổi lên, con cảm giác ngứa. Và mẹ vẫn không biết đó là gì.

Mẹ tắt quạt.

1h sau,

Những vết đỏ không nổi cộm lên nữa, nhưng không tan, vẫn đỏ ...
Mẹ đoán 80% đó là Mề đay. Một dạng dị ứng ....

Mẹ tránh cho con tiếp xúc nhiều với gió.

Con vẫn bình thường, không sốt, ăn ngon, cười giỡn toát mồ hôi.

Sau giấc ngủ trưa. Các vết đỏ càng nhiều. càng lang rộng.... Và con vẫn bình thường.

6h tối, Mẹ mua rượu về lau khắp người con. Tiếp tục theo dõi....


Đêm nay, mẹ không ngủ .....




Một góc

Một góc nơi này em nhớ ai?
Một góc nơi nào ai nhớ em?
Nhớ
......
.....
....
...
..
.
.
Nhớ ...Bún Bò Huế quá!

Hai ngày thật vui






Thursday, August 21, 2008

Buồn muốn khóc

Biết rằng rất khó khăn, nhưng mẹ cũng cố gắng. Tìm phòng khác cũng chỉ cố tình giảm thêm vài trăm ngàn mỗi tháng . Việc gởi con vào trường, chi phí đi lại trong thời gian tới sẽ gây khó khăn rất lớn. Nhưng ....

Ngày mai ....

Buồn quá!

Nhẫn

Tình hình là ngày mai trả phòng mà mình chưa có tìm được chổ khác. Sáng giờ vừa vào Sai Gòn là hai mẹ con phơi nắng ...khắp hang cùng ngõ hẻm để tìm nhà. Mệt chưa từng thấy!! Mình chỉ còn chiều nay và sáng mai để tìm phòng. Phải ráng lên. Con gái cũng ráng lên nhé.


Phải tiếp tục sống bằng chữ "Nhẫn" . Có vậy mình mới thành công con ạ. Càng nhẫn bao nhiêu thành công càng lớn bấy nhiêu. Gía như hiện thực của chữ Nhẫn củng chỉ đơn giản là vậy. Chữ "Nhẫn" của mình nó làm mình rách cả thịt da. Cơm pha với nước mắt.
--

Tuesday, August 19, 2008

Hoa hậu Hoàn Vũ ....?!!



Cảm ơn Lan, nhờ có ngươi nên hai mẹ con nhà tớ được giảm giá thuê phòng từ $95 giảm còn $60!.
Nhưng giá đó hai mẹ con tớ ở 2 đêm cũng ...sặc sụa luôn á. Coi như toi tiền Lễ 2.9 luôn oỳ. Nhưng 2 ngày ở Resort của ngươi hai mẹ con tớ được làm thượng đế đúng nghĩa. Hehehe. Cảm ơn sự Take care chu đáo của ngươi.











Hoa hậu này ham chơi nên chưa về .....Campuchia . hehehe
Tạm thời vậy đi. Còn mớ hình khoảng 192 tấm nữa hôm nào rảnh post tiếp. Ai ham hố muốn coi sớm thì PM riêng.





Sunday, August 17, 2008

ha ha (Xin loi, em khong the khong om bung cuoi)

Cái blog của mình ít khi mình viết những câu ngắn ngủn vô bổ, nhưng câu spam không đầu không đuôi. Nhưng thời gian này mình busy quá.

Hôm nay có chút thời gian rãnh ...đi lang thang. Đọc được nhiều chuyện ....heheheh , chuyện đời đúng là "Hài" . Mình xem mà ...mắc cười quá! kakaka

Thật lạ lùng là mình có cảm giác funny về chuyện này. Vì vậy, mình muốn xem tiếp.

Hic, nhưng phải đợi. Tìm chổ ở cho hai mẹ con cái đã, lang thang rồi. ( Cái icon mặt méo đâu rồi? Cái máy này thật bất tiện, không bằng cái computer "quèn" của mình!! )

Gian nan tim cho o.

Tim phong thue, tim phong thue, Ai biet chi dum, cam on nhieu.

Saturday, August 16, 2008

Unlucky Day

Hic, hu, hu, hu, hic......

huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuh
huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu
huhuhuhuhuhuhuhhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu
huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuh
huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhhhu
hic hic hic hic


khoc da roi, cuoi len, ....di ngu thoi..

Saturday, August 9, 2008

Chân dung tự hoạ trong đêm

Lòng sao buồn tênh ! . ...... Ta vẽ chân dung hai mẹ con

Bìa car-ton làm giá vẽ. Giấy kẻ ngang, sơn nước của con gái...... và một dòng suy nghĩ đang phiêu diêu ....vô định ....!


Sau 10 phút ...Bức chân dung Mẹ và con.


Mình thấy yếu mềm. Ngày mai..... ! Lòng đang nổi sóng ....


Kỷ niệm 12:41'PM . 09-08-08
Tôi.


Thursday, August 7, 2008

Lối rẽ cuộc đời


Hôm nay, mẹ nhìn con ngủ thật lâu. Sờ nắn từng ngón tay, từng đường nét trên mặt con. Nhớ lại khi con chỉ là đứa bé đỏ hỏn lọt lòng mẹ. Khi đó con thật nhỏ bé, thật mong manh. Mẹ đã cố kìm nén tiếng bật khóc vui mừng lần đầu tiên được thấy hình hài , gương mặt con. Giờ thì con đã gần 3 tuổi rồi. Con gái của mẹ sắp được 3 tuổi rồi.

Dù thời gian qua rất khó khăn đối với hai mẹ con ta. Nhưng mẹ chưa 1 lần nào thấy quyết định có con là sai lầm. Dù lúc bấy giờ mẹ chỉ là 1 cô gái 24 tuổi. Cũng chẳng ngạc nhiên khi bạn bè, người thân xung quanh mẹ lúc đó phản đối khi biết mẹ muốn có 1 đứa con! Một đứa con gái 24 tuổi, chỉ có 1 chút vốn liếng nho nhỏ mà lại muốn làm một bà mẹ ... đơn thân!!! Mẹ hiểu điều đó.

Mẹ muốn có con vì khao khát muốn làm 1 người mẹ. Có một gia đình mà trong đó con là người thân và chổ nương tựa tinh thần duy nhất của mẹ. ...Và cho đến giờ, điều đó vẫn không hề thay đổi. Lý do con được ra đời đã khuyến khích rất nhiều khả năng ,sự kiên nhẫn, lòng yêu thương, và trách nhiệm làm một người mẹ của mẹ. Và đương nhiên, con khác với những đứa trẻ ....ra đời "ngoài ý muốn" buộc phải nuôi!

Những ngày phải sống của dù chưa đi hết, nhưng cũng có thể gọi là ...đã đi được nửa cuộc đời. Những gì đã trải qua mẹ chưa từng đổ lỗi cho ...số phận, hay còn gọi là " cái số". Mặt dù, mẹ có thể đổ thừa cho nó khi mẹ chỉ là con nhóc tiểu học, vừa mò ốc một buổi kiếm tiền, một buổi bụng đói meo đi học. Mẹ cũng không đồ thừa tại sao mẹ không được yêu thương khi chỉ là một đứa trẻ. Mẹ cũng chưa 1 lần đổ thừa tại sao suốt quảng đời tuổi thơ của mẹ cho đến nay thui thủi đơn độc. Hay, mẹ cũng chưa 1 lần đổ thừa số phân, duyên phận hay một ai khác ( dù điều này có) làm nên cuộc tan vỡ vừa qua.


Mẹ đã từng mơ ước rất bình thường. Một gia đình bình thường. Trong đó có cha mẹ cùng nuôi dạy và quay quần bên con cái. Nhưng mong mỏi nhỏ nhoi đó đã không thành .. ...( cụ tỉ thì sẽ nói trong Corner of life) . Phải, Con đã từng có 1 gia đình , một gia đình đầy đủ nhưng lại quá ngắn ngủi . Không đủ thời gian con kịp lớn mà cảm nhận. Điều đó đã làm mẹ dằn vặt không ít suốt 2 năm qua. Nhưng riêng điều này, dù xót xa nhưng mẹ vẫn nói đó là " số phận" con không tránh khỏi. Mẹ đã làm tất cả những gì có thể cho con khi còn chưa muộn. ...., điều này có những người trong cuộc hiểu. Và sau này mẹ tin con cũng sẽ hiểu mẹ.


Mẹ đã không có được điều mong mỏi bình thường đó. Thì giờ đây, mong mỏi to lớn của mẹ là ...Làm một người mẹ tốt. Và phải trở thành một người Phụ Nữ như mẹ mong muốn.


Mỗi lối rẽ trong cuộc đời đều quan trọng. Và tầm quan trọng của nó như thế nào đều do chính mình lựa chọn con đường để đi. Và lần này cũng vậy, một lối rẽ ........

Monday, August 4, 2008

Chùm ảnh yêu thích tại NT

Trong thang máy

Ti điệu !


Chùm ảnh trên tàu từ Vịnh Vinh Phong

Một tuần phơi nắng ở NT mình đã có được làn da ...nâu mình thích.


Ngồi hướng mũi tàu


Cũng hơi giống hình Titanic ..hihi. ( chỉ hơi giống hình thôi, may mà con tàu không giống)


Ti vui thật vui

Chùm ảnh tại Vịnh Vinh Phong. Mình nghiêng mình trước vẻ đẹp êm ả và trong xanh của Vịnh. ( hy vọng cũng có ai đó đang nghiêng mình ....trố mắt trước vẻ đẹp của ...mình ! hihihi)

Sau khi quay mòng mòng mấy chục vòng, cuối cùng minh cũng đã biết cách chèo ....thúng!


Ti vẫy tay chào mẹ khi mẹ ....lên bè ra tàu để qua bãi Tây trước.


Vẻ đẹp êm ả và trong xanh của Vịnh chụp từ cái bè mẹ đang đi. Con đang chơi đùa với làn nước trong xanh. Và con nhỏ dần trong ống kính máy ...điện thoại.


Tự chụp trên bè...



Chùm ảnh tại Đảo Hoa Hậu VINPEARL.




Cáp treo qua Vinpearl

"Nhìn kìa ...nhỉ (khỉ). Mẹ chụp hình kìa.


Người Mẫu nhí Bảo Ngọc


Trên cái vòng tròn đó là nhiều anh, chi đang la hét thất thanh. Và đương nhiên, trên đó đang có gã đàn ông càng ốm thì càng thấy cái ....bụng !!!

Chùm ảnh tại Thành phố Biển.

Nàng tiên Cá !!!!???


Ti và cô bạn người Úc.









THÔNG BÁO




Em xin Thông Báo đến tất cả bạn bè quen và ...không quen.

Thân và không thân.


Kể từ ngày 9-8 hai mẹ con em sẽ NOT AVAILIBLE , không email, không điện thoại, không online ( Yahoo, Gmail. Paltalk, Skype) blapblap..... Nói chung, bằng mọi thông tin liên hệ để nhằm tìm em đều vô hiệu hoá. Mẹ con nhà em sẽ mất tích 1 thời gian ngắn. Nếu các bác, các chú, các anh, các chị, các bạn , các em, và các cháu nếu có tin khẩn thì yêu cầu để lại offline message đến số cell-phone - 0908. 679 14 ... của em - ( còn số cuối em quên mất rồi, hic). Khi nào "quởn" em availible cái điện thoại thì em sẽ nhận tin các bác.


Thật may là em không có kẻ thù "quyết tử" , hay chủ nợ nào . Nhưng nếu lỡ có đâu đó mà muốn tìm em thì xin cũng vui lòng đợi ngày em trở lại nhé. Chớ đừng "phá" khoảng thời gian đẹp của hai mẹ con em.


Còn các "con nợ" của em thì ...các bác hãy cứ trả nợ đúng thời hạn cho em nhá. Em hoang nghênh nhiệt liệt về tinh thần tự giác của các bác.


Sau lần mất tích này thì cuộc đời hai mẹ con nhà em cũng sang trang mới. Có thể hai mẹ con em sẽ thay đổi từ trước ra sau và từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ tinh thần đến ....thể xác. (Có khi em cũng đổi "Họ" luôn các bác ợ !!! ) Vì thế, chỉ còn có 2 ngày nữa thôi, nếu các bác muốn nhìn thấy một Mai Thanh "ngày ấy và bây giờ" thì liên lạc em gấp nhé. Chớ sau đó thì .....em không còn là Mai Thanh "ngày ấy " nữa đâu ạ.


Em chúc các bác vui vẻ và khoẻ mạnh.
Em.