...........
Thì dẫu vậy vẫn là duyên, là nợ
Duyên chưa phai và nợ hẳn không tàn
Đâu cứ gì phải là chồng, là vợ
Vẫn lặng thầm ràng buộc đời nhau
(NTD) - Xin lỗi bác tác giả, em có sửa 1 chút, 1 chút bé tẹo thôi-
........
Xin mượn đọan thơ của nhà thơ NTD (trong bài Thơ 14-2 ) để nói lên chút lòng trăn trở...
Không thể chối bỏ rằng đây là duyên là nợ. Và cũng không thể chối bỏ rằng sẽ còn nợ đến mai sau....
Nhưng cuộc sống vẫn là 1 dòng chảy xiết mạnh, cuốn phăng đi những thứ vốn rất quý giá mọc lên mà chưa kịp bám rễ . Có tiếc,có xót xa thì cũng không thể thay đổi được nữa một khi những quý giá kia đã trôi xa rồi....
Trong giây phút ấy, Tôi sẽ nhìn lại, nhìn lại và sẽ khắc sâu vào tâm trí những gì mờ ảo còn hiện diện trong mắt mình, vì tôi nghĩ đó là nợ tôi phải mang....
Giây phút ấy đến, tôi sẽ cười vì tôi sẽ nhớ lại những gì đã qua , tôi sẽ đau cho những gì đã mất, tôi sẽ khóc cho những đắng cay....vì đó là duyên mà tôi đã nhận......
Và dù không còn hiện diện nhau trong mắt nhưng thầm lặng trong lòng (lẫn thực tế) ta vẫn ràng buộc nhau....
.....dù chẳng còn gọi nhau là chồng hay vợ......
Duyên nợ này đủ để cho nghìn sau còn nhắc " Rằng thưở kia, có một mối tình kia"
Như một giấc mơ vậy, giấc mơ trôi nhanh thật, nhanh đến bất ngờ, nhanh đến nỗi giờ chẳng nhớ rõ ràng để ghi lại chi tiết nào....nhưng cái cảm giác còn lại lúc này là sợ...cảm giác còn lại này đã giúp nhận ra rằng ...À, mình đã đau , giấc mơ thóang qua nhanh kia đã làm mình đau....đau đến tím bầm ....
Chợt nhận ra tất cả là vô nghĩa....
Tôi xin gởi nụ cười về lại khỏang xa xôi....
Nơi đã có đôi người từng hạnh phúc....
Gởi cả đôi lần tôi đã khóc xa xăm...
Cho những lúc tôi một mình thầm lặng...
Trong nỗi đau và những lúc mơ hồ....
Xoa dịu nhé, tôi ơi, xoa dịu nhé...
(thơ dở của tui đừng ai đọc nhé, lỡ có đọc thì ....phải khen đó)
Dù đã qua ..nhưng từng là duyên là nợ. Chỉ mong một ngày nhận ra rằng đã trả hết nợ cho nhau. Khi ấy ...ta chắc hẳn không còn gì ràng buộc. Cười lên anh nhé! Cười cho ngày ta hết nợ nần nhau!
Còn tôi, Đau đớn còn lại sau giấc mơ đã biến tôi thành mây phiêu bồng mất rồi....
0 Chia sẽ:
Post a Comment