Status

Một góc riêng của tôi !

Wednesday, January 30, 2008

Lời Cảm Ơn


Hơn Tuần nay, kể từ ngày gởi lời nhắn tạm thời vắng 1 thời gian trên blog, em đã nhận được rất nhiều tin nhắn điện thoại, Offline Messenger quan tâm và lời hỏi thăm từ những người bạn. Em vô cùng cảm ơn những người bạn đã quan tâm đến hai mẹ con em. Em vẫn ổn, Chỉ là tạm thời em muốn được xa nơi ồn ào náo nhiệt của đất Sài Thành mà em đã gắn bó từ lâu. Trong thời gian này em chỉ chuyên tâm đến việc hoàn thành những gì đang làm dỡ dang. Và dồn tất cả tâm trí để lo cho con gái mình một cuộc sống ổn định. Khi quay lại , để đền đáp với những yêu thương và quan tâm của bạn bè là những tin vui nhất và tốt lành nhất.


Chỉ còn một tuần nữa là Tết, em xin chúc tất cả các bạn thân mến đón 1 năm mới nhiều Hạnh Phúc, May MắnThịnh Vượng.


EM

Wednesday, January 23, 2008

Rời khỏi Sài Thành


Thông báo



Kể từ 31-1 là em di dời và rời đất Sài thành để đi ở ẩn. Mọi phương tiện thông tin liên lạc như " YM, Cellphone, email đều ...NOT AVAILABLE .

Tuesday, January 22, 2008

Vai trò


Blog


Mi đã hoàn thành xong nhiệm vụ rồi! Thank you mi.


Sau đây ta sẽ tạm thời "close" mi lại.


Tuy nhiên , vì mi cũng chứa nhiều tâm tư của ta, và công sức ta bỏ ra để chỉnh chu cho mi cũng không nhỏ, thay vì sẽ bỏ mi khi vai trò mi đảm nhiệm đã hoàn thành, nhưng ta sẽ không làm thế vì mi cũng đã là 1 phần tất yếu khi ta buồn. Sẽ quay lại với mi trong thời gian gần nhất.

Sunday, January 20, 2008

Sometime I feel...

Photobucket


Đêm thật dài....

Giờ đang là quá khuya, vừa xếp ít đồ vào vali...cố nhớ đừng để quên những thứ gì là cần thiết cho chuyến đi....

Sao chưa buồn ngủ?? Dù vẫn sợ cái cảm giác thiếu ngủ đến ran người vào sáng mai...Nhưng sao không muốn ngủ, và chưa muốn ngủ...!!

Giờ này có ai còn thức?

Chợt thèm và nhớ da diết cảm giác được ngủ trong một vòng tay. Thèm một vòng tay ôm thân thể mình từ phía sau khi đang ngủ. Thèm cảm giác được thấy mình nhỏ bé, mong manh...Và thèm vô cùng một hơi ấm lan toả, để cho ta chẳng ngại ngần hít lấy cái mùi ngai ngái nhưng vô cùng quyến rũ ta……..

Đâu xa đâu, đâu lâu đâu, đâu thiếu đâu, nhưng sao ta lại nhớ…..!!

Ừ,vì đó là những gì đầu tiên, đó là những gì quý giá, và đó là những gì vốn là của ta. Nên ta đã nhớ…


Photobucket

..............................................................................................................
Nhóm máu và khả năng tình dục….
Hơ , mình nhóm máu 0… Tin không nhỉ??


Mình có thể tìm câu trả lời khách quan nhất từ ....

Friday, January 18, 2008

ĐÔI BỜ


Trình bày: Thảo Vân

Đêm dài qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới
Cây cỏ hoa như nói nên lời em hạnh phúc nhất đời
Lòng em riêng biết có yêu anh, giữa tình đôi lứa ta,
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Trên dòng sông, sóng đôi nhau, thiên nga đùa trên sóng
Bên bờ sông vai sánh vai nhau, đôi đôi bước theo dòng
Mình em riêng đứng ngóng trông anh, với niềm tin thiết tha
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Đêm dần qua ánh ban mai đang lan tràn dâng tới.
Trên bờ sông soi bóng em dài, xa xa phía chân trời.
Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…

Mình em riêng thắm thiết yêu anh, với niềm tin thiết tha.
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa…


....

Đã hơn 1 năm rồi mình mới nghe lại bài hát Đôi Bờ. Một bài hát mình yêu thích. Một bài hát luôn mang lại cho mình nỗi buồn man mác mà sâu lắng mỗi khi nghe.

Bài hát lời không nhiều và luôn lập lại 1 điệp khúc :

"Mình em riêng thắm thiết yêu anh, giữa tình đôi lứa ta
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa... "

nhưng nhiêu đó cũng đủ để nói lên tâm trạng của một cô gái đang yêu, yêu với lòng tin mạnh mẽ , dù chính bản thân cô cũng biết đó là tình yêu vô vọng " Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa " ...Đôi bờ, vĩnh viễn luôn có khoảng cách là ...dòng sông ...

Sự chờ đợi với hy vọng của cô gái trong đêm mưa sao thấy chút se sắt lòng. Và thêm chạnh lòng khi cô nhìn thấy những con thiên nga đang có đôi có bạn đùa giỡn trên sông. Bên bờ kia các cô gái cũng có đôi có cặp. Riêng mình cô đang chờ đợi với niềm tin ...người cô yêu sẽ tới!

" Đêm dài qua, dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới


Cây cỏ hoa như nói nên lời em hạnh phúc nhất đời
Lòng em riêng biết có yêu anh, giữa tình đôi lứa ta,
Một dòng sông sóng nước long lanh, đôi bờ đâu cách xa… "

Cô đang yêu , và chỉ cần riêng cô biết mình đang yêu....




Cả bài hát được viết lên như một bức tranh đẹp. Có một sự chờ đợi trong đêm bằng lòng tin kiên định. Sự chờ đợi đến khi ánh ban mai đến. Một bóng cô gái đơn côi soi dài bên bờ sông, và mãi nhìn về phía chân trời xa.....Anh sẽ tới ...và tự nhủ lòng ....Đôi Bờ đâu cách xa....


Chúc mừng chị- người bạn nơi xa-




Shirley thân mến!

Nghe chị chia sẽ tin vui của chị vào cuối tháng này. Thật mừng cho chị !

Dù khi chị còn ở Vn em với chị chỉ gặp nhau vỏn vẹn có 8,9 tháng, nhưng đó là thời gian rất vui của em, em có 1 người bạn , người chị, hình dáng rất mong manh nhung cũng rất dịu dàng. Thật tiếc vì em đã không gặp chị sớm hơn. Sớm hơn để có ở bên canh chị trong thời gian "khủng hoảng" nhất của chị. Nhưng qua những gì chị kể lại và nhìn chị thời gian sau đó thì em mới biết chị nghị lực cũng không kém gì ai.


Nhớ lại dáng chị ngày trước gầy mong manh. Đôi lần em chỉ muốn biết giờ chị thế nào. Chị mở webcam , em thấy chị vẫn vậy. Vẫn gầy mong manh, vẫn làn da ngâm ( y chang em) vẫn dịu dàng , tay chân vẫn nhỏ nhắn ..chỉ có tóc là dài hơn trước rất nhiều...


Mới đây mà chị đã rời VN 3 năm rồi. Thời gian đủ dài để quên nhiều chuyện đáng để quên. Thật may mắn là giờ chị đang được hạnh phúc. Chị nói đúng, có lẽ những gì chị có được hôm nay là sự bù đắp cho những đau đớn trước kia . Những yêu thương hôm nay là bù đắp cho những phản bội, lộc lừa mà chị nhận lại từ người mà chị đã rất tin yêu trước đây...
..Chị xứng đáng được hạnh phúc hôm nay...

Vốn dĩ ngày trọng đại của một người phụ nữ sẽ cần có nhiều người bạn, người thân sẽ chia, nhưng hiện tại ngoài tình yêu rất lớn bên cạnh thì chị đang phải lo mọi thứ. Nghe chị nói chỉ làm đơn giản thôi, chớ không có tiệc tùng như bên VN, nhưng đâu hề gì phải không chị, chỉ cần biết rằng mình đang hạnh phúc. Đang được yêu thương, đang được trân trọng. Như thế đã là đủ. Hạnh phúc đôi khi rất đơn giản là ...ta có được người yêu thương ta chân thành.


Nhân ngày trọng đại đang đến, em chúc chị sẽ nhiều hạnh phúc , hạnh phúc nhiều hơn nữa trong những ngày yêu thương sắp tới.


Ah, mà chị làm tóc mà make up ở đâu nhỉ? hehe, nhớ không lầm là chị chẳng có chút năng khiếu gì về nó cả, dù đã từng học! Đừng trót dại mà tự làm cho mình trong ngày trọng đại đó nhá !



Glitter Words



Tuesday, January 15, 2008

Tiếng khóc của con đi tìm .....

Con gái,

Chiều nay , dù mẹ kiên nhẫn hơn bình thường, dù mẹ dịu dàng hơn mọi lúc, dù mẹ làm mọi cách, nhưng con vẫn không thôi khóc kiếm tìm. Con đã khóc khi .....quay lưng đi. Mẹ chở con vào siêu thị mà con vẫn hay đòi vô mỗi khi hai mẹ con mình chạy xe ngang đó, nhưng hôm nay con không chút húng thú nào. Dắt con ra từ bãi gởi xe để vào Siêu Thị nhưng con cứ đứng mãi trước cửa tìm, khóc, và gọi....


Ti, con làm mẹ thấy đau quá! Mọi hôm con không như vậy. Mẹ tưởng con đã quen rồi mà! Nhìn con cứ đứng đảo mắt tìm và chờ... mẹ không khỏi xót xa. Con đã ý thức được nỗi nhớ của mình. Con đã ý thức 1 thâm tình mà vốn dĩ con phải có và cảm nhận nó mỗi ngày. Phải làm gì cho con bây giờ?


Cố gắng con nhé. Một thời gian ngắn nữa, cuộc sống, môi trường sống đổi thay, con sẽ thích nghi và sẽ quen dần . Thời gian sẽ giúp con, mẹ sẽ giúp con....
Mẹ có lỗi với những thiệt thòi của con. Mẹ nợ con 1 cuộc đời của mẹ....

Sunday, January 13, 2008

Ông già nói tiếng Anh



Vô tình đến 1 trang web thì thấy video này. Ông già này đã làm mình thay đổi suy nghĩ rằng ...người già thì khó thể học tiêng Anh. Hihi, thật ngạc nhiên ông già này chẳng học trường lớp nào cả. Chỉ học trên movie và trên công việc bán ....post card !! Điều đó cũng lý giải tại sao giọng tiêng Anh và cách ông nói tiếng Anh rất giống một nhân vật trong phim "Chúa tể của những chiếc nhẫn" !!!
hihihi
Hơ, nhìn he quá già so với tuổi 60. Khắc khổ và ...móm ! Vậy mà Tiếng Anh phát ra chẳng có vẻ móm gì cả!!

Wednesday, January 9, 2008

Sự tức giận đã làm mẹ sai lệch trong cách nghĩ...



Nhìn lại, mẹ đã thấy mình sai....



Có thể mẹ đã sai vì không cho ba con mang con về nội. Nhưng quả thật, cả đời mẹ cũng không thể quên những gì mẹ thấy, và những gì mẹ nghe từ phía nội con.

Thôi, nói lại chuyện đã qua cũng chẳng để làm gì....



Nhưng lúc này nhìn lại , việc ngăn ba con mang con đi gặp nội không thể phủ nhận rằng bản thân mẹ đã rất ích kỉ, suy nghĩ thiếu sự khách quan. Mẹ không nên làm vậy chỉ lòng căm phẫn của mình.



Lần tới về Phan Thiết mẹ sẽ không ngăn cản nếu ba con muốn đưa con về nội. Mẹ sẽ để sau này con lớn lên và tự nhận định chuyện này.


Sunday, January 6, 2008

Somtime I feel...


...........


Thì dẫu vậy vẫn là duyên, là nợ


Duyên chưa phai và nợ hẳn không tàn


Đâu cứ gì phải là chồng, là vợ


Vẫn lặng thầm ràng buộc đời nhau




(NTD) - Xin lỗi bác tác giả, em có sửa 1 chút, 1 chút bé tẹo thôi-


........




Xin mượn đọan thơ của nhà thơ NTD (trong bài Thơ 14-2 ) để nói lên chút lòng trăn trở...




Không thể chối bỏ rằng đây là duyên là nợ. Và cũng không thể chối bỏ rằng sẽ còn nợ đến mai sau....




Nhưng cuộc sống vẫn là 1 dòng chảy xiết mạnh, cuốn phăng đi những thứ vốn rất quý giá mọc lên mà chưa kịp bám rễ . Có tiếc,có xót xa thì cũng không thể thay đổi được nữa một khi những quý giá kia đã trôi xa rồi....




Trong giây phút ấy, Tôi sẽ nhìn lại, nhìn lại và sẽ khắc sâu vào tâm trí những gì mờ ảo còn hiện diện trong mắt mình, vì tôi nghĩ đó là nợ tôi phải mang....




Giây phút ấy đến, tôi sẽ cười vì tôi sẽ nhớ lại những gì đã qua , tôi sẽ đau cho những gì đã mất, tôi sẽ khóc cho những đắng cay....vì đó là duyên mà tôi đã nhận......




Và dù không còn hiện diện nhau trong mắt nhưng thầm lặng trong lòng (lẫn thực tế) ta vẫn ràng buộc nhau....


.....dù chẳng còn gọi nhau là chồng hay vợ......
Duyên nợ này đủ để cho nghìn sau còn nhắc " Rằng thưở kia, có một mối tình kia"


Như một giấc mơ vậy, giấc mơ trôi nhanh thật, nhanh đến bất ngờ, nhanh đến nỗi giờ chẳng nhớ rõ ràng để ghi lại chi tiết nào....nhưng cái cảm giác còn lại lúc này là sợ...cảm giác còn lại này đã giúp nhận ra rằng ...À, mình đã đau , giấc mơ thóang qua nhanh kia đã làm mình đau....đau đến tím bầm ....



Chợt nhận ra tất cả là vô nghĩa....


Tôi xin gởi nụ cười về lại khỏang xa xôi....


Nơi đã có đôi người từng hạnh phúc....


Gởi cả đôi lần tôi đã khóc xa xăm...


Cho những lúc tôi một mình thầm lặng...


Trong nỗi đau và những lúc mơ hồ....


Xoa dịu nhé, tôi ơi, xoa dịu nhé...


(thơ dở của tui đừng ai đọc nhé, lỡ có đọc thì ....phải khen đó)



Dù đã qua ..nhưng từng là duyên là nợ. Chỉ mong một ngày nhận ra rằng đã trả hết nợ cho nhau. Khi ấy ...ta chắc hẳn không còn gì ràng buộc. Cười lên anh nhé! Cười cho ngày ta hết nợ nần nhau!

Còn tôi, Đau đớn còn lại sau giấc mơ đã biến tôi thành mây phiêu bồng mất rồi....



Saturday, January 5, 2008

Chỉ mình em lẻ loi...


Em biết,
rồi một ngày điều ấy sẽ ra đi
Những khát khao về anh không dày vò em nữa
Em sẽ trở laị bình yên
Như đám mây trôi ngoài ô cửa
Hóa cơn mưa về với cội nguồn.

Nhưng,
em sẽ bớt bông đuà và sẽ ít khóc hơn
Thôi thao thức và bớt phần mơ mộng
Không hát một mình khi hoàng hôn xuống
Ru thời gian à ơi đong đưa
Và em sẽ không hoá đá giữa cơn mưa
Chết khát trao anh những vần thơ đẫm ướt
Vô tâm thế, làm sao anh biết dược
tắt nắng rồi!
làm sao hong cho khô
Thì cũng vậy thôi, ôi trái tim daị khờ
Cứ thao thức những điều không định trước
Cứ cháy khát những điều không có được
Cứ tìm anh hư vô hư vô
Là trăm năm cũng là chẳng bao giờ
Anh hiểu được những lời yêu câm nín
Chớm đông rồi , đơn côi con đường hẹn
Chỉ em là lẻ loi, lẻ loi....

Wednesday, January 2, 2008

Một năm trôi...


Con gái, cuối cùng rồi cái ngày này cũng đã đến. Một năm qua mẹ đã chuẩn bị tinh thần khi nó đến. Mẹ sẽ bù đắp nhiều và nhiều nữa cho con. Mẹ sẽ làm tất cả những gì có thể cho con để con mãi vui bên mẹ.
Mẹ vẫn nhớ như in về những ngày đen tối đó...
Khi ấy con chỉ vừa chập chững bước đi những bước đầu tiên...vậy là mẹ đã một mình cùng con đi qua thời gian khó khăn nhất rồi! Giờ mẹ và con đều phải vui vì đều đó. Hãy cùng cố gắng nhé con yêu. Yêu con rất nhiều!!