Gian nan tim nha
Đã nữa đêm rồi, mình chẳng ngủ được ở nhà bạn. Con mình cũng không quen khi ngủ trên sàn không nệm. 5 ngày! 5 ngày rồi mình và con gái …lang thang không nhà. Bốn đêm trước con gái mình cũng dễ ngủ khi ở khách sạn. Nhưng đêm nay thì con quấy khóc suốt đêm. Chẳng ai ngủ được. Mình ngại quá! Chiều nay, sau khi đón con, Mình cứ lái xe có 1 đoạn đường mà chạy …3 vòng! Đầu miên man suy nghĩ …ghé nhà bạn ngủ hay…lại ra Mỹ Quang hotel ( hic, đây là hotel …mà nhân viên ở đây ai cũng biết con gái mình từ lúc nó chưa có mặt trên đời- khó hiểu hỉ-) Cuối cùng rồi mình lại quyết định ghé nhà bạn ngủ . Mấy hôm nay chị bạn cứ tưởng mình có nơi để ở, chớ nếu biết mình ở Hotel chắc she ..la làng!
Giờ ngồi đây, trên máy tính không line Internet. Cứ ngồi gõ mà chằng dám type nhanh tay. Nhìn cảnh hai mẹ con mình lúc này chẳng khác hai kẻ lang thang tìm chổ trú đông khi đêm xuống. Mượn tạm lò sưởi của người ta để sưởi ấm mà chẳng dám khơi đóng tro lên để nó đủ làm ấm mình! Thảm quá!
Ừ, hai mẹ con mình thê thảm từ ngày bị bỏ rơi …giữa chợ rồi. Giữa chốn chợ đông nhiều lối rẻ biết đi đâu khi không thể quay đầu? đành cố mà sống thôi. Biết làm gì hơn. Phải cố mà vượt qua thôi. Gặp nhiều người quen, có người buôn lời trách “kẻ” vo tam và vô trách nhiệm. Mình cũng vô tình và vô trách nhiệm với con mình đó thôi. Có người lại khuyên mình gởi con về ngoại. Đã làm khổ con rồi, thì giờ làm sao vô trách nhiệm với con nữa đây. Nghĩ cảnh con mình đã thiệt thòi khi không có 1 gia đình trọn vẹn, nay mình lại để con lũi thũi 1 mình ở quê không có cha hay mẹ bên cạnh mình chẳng đành lòng. KHÔNG LÀM ĐƯỢC! Ai nói gì thì nói, Mình chẳng gời con cho bất kỳ ai, khó khăn bao nhiều thì khó, mình cũng chẳng đưa con cho ai bao giờ. Mà cứ hở ai đề cập đến chuyện gởi con cho ngoại hay đại loại thế thì mình chỉ muốn…bắn người đó thôi! ( Dù biết rằng họ nghĩ cho mình, hic)
Mấy ngày lang thang đi tìm nhà, càng thấy cảnh khốn cùng mình rõ hơn. Tìm được phòng ưng ý giá phải chăng thì lại không riêng biệt , không wc riêng và không cho nấu ăn. Chấp nhận nơi giá cao hơn thì người ta không cho trẻ con nhỏ ở. Đến khi nói hết nước miếng và người ta đồng ý thì ..họ giao kèo “Phải giữ, đừng cho con khóc !!!” Trời! nghe choáng! thôi bỏ tiền cọc. Vớ vẫn! Nghĩ sao con nít mà ..giữ đừng cho nó khóc! Gian nan quá, con gái hử? Mẹ lại đi tìm nhà khác…..Ôi nhà nguyên căn giá 2triệu với mình là ngất ngư rồi, nhưng để con mình ở được và sạch sẽ thì chắc phải bỏ ra thêm chục triệu để …sửa!! Rõ khổ!! Lại thang thang tìm nhà…
Nhưng mà, trong quá trình tìm nhà mình đã chụp vội 1 cơ hội kinh doanh. Héhé, 1 căn hộ chung cư thời ..bao cấp ( bao cấp đây có nghĩa là …toilet và hồ nuớc là dung chung cho nhiều căn hộ khác !!) Giá chỉ 1 triệu nhưng căn hô không tồi, Mình đã trả trước 1 tháng cọc và 3 tháng nhà, Mình cho người khác vô thuê giá trên 1,5/th ( cọng thêm giá điện mình tính 2100/kg nữa hehehe) cứ ngồi không mình lấy lời mỗi tháng từ 5 đến 8 trăm ngàn.( cũng góp vào tiền sữa và thuốc men cho con mình mỗi tháng) Mình đã tưởng hai mẹ con có thể ở chổ này, nhưng mà mình có con nhỏ, nhà lại neo đơn, không có toilet riêng, nữa đêm có gì cần toilet hay nước nôi lại phải …băng qua 3 căn hộ mới đến nơi cần đến thì …chuối lắm!! Thôi, cảnh đó mình cho tụi Sinh Viên vào thuê ...lấy lời!!! Tìm nhà khác cho hai mẹ con vậy!!
Mai chắc hai mẹ con lại ra Mỹ Quang Hotel thôi, bé Ti hử! Mẹ sẽ cố gắng tìm ra nơi ở cho hai mẹ con mình. Mình vốn có làn da …brown skin , mà mấy hôm nay chạy vòng vòng ngoài đường , nó chẳng còn brown nữa mà là …dark skin ( chẳng dám thừa nhận là black ..hix) cứ như ….ở đảo mới vô thành phố vậy!! Đen bóng! Ai có gặp tui thì đừng choáng nhé…để tui giải thích…hơhơ!!
0 Chia sẽ:
Post a Comment