Status

Một góc riêng của tôi !

Tuesday, June 5, 2007

Nhớ!

Ba mẹ ơi con nhớ nhà lắm! Nhớ gia đình lắm và cũng cần gia đình lắm! Nhưng con cũng không biết làm gì , chỉ có thể khóc vào những lúc thế này thôi. Con cũng muốn về nhưng đó chỉ là ý nghĩ mà thôi. Về ? ... Muốn, nhưng ...Con sợ ! Con sợ giọt nước mắt giấu vội trong toilet. Con sợ phải kiềm nén tiếng nấc luôn nghẹn buốt trong lòng ngực. Con sợ lời cắng đắng, con sợ lời cay nghiệt. Ngôi nhà mình ngày xưa con lớn lên vốn đã làm con thấy buồn , Nay càng xa lạ hơn khi nó lộng lẫy , cao sang! Sự cao sang đó chỉ làm con thấy lạc lõng thêm mà thôi.

Con gái của con nay đã gần 2 tuổi. Nó đang nằm ngủ bên cạnh con. Chiều nay con đã rất lo khi con bị trúng gió, nằm liệt 1 chổ. Trong đầu con chỉ loanh quanh với những câu hỏi: Mình không đi nổi thì ai đón Ti? Ti về mình có đủ sức chơi với con và nấu cháo cho nó hay không?... Nhưng thật may con vẫn đủ sức với những công việc đó.

Không muốn mà nghĩ đến nhà con cứ khóc hoài. Con không hề buồn ba mẹ hay em út trong nhà đâu. Con cũng hiểu cuộc sống hiện tại là do con đã chọn mà! Nhưng vẫn không thể thôi khóc...( Mình đừng khóc nữa! Mai mắt lại sưng to, ra ngoài không được!! ) Con còn đủ người thân nhưng lại luôn thấy lạc lõng ở đời này! ...( lại khóc! )

Hôm nay con đã quyết định 1 việc rất lớn. Con nhận ra mỗi quyết định của con đều tàn nhẫn - tàn nhẫn với chính bản thân mình - Nhưng con phải đối đầu với chính nghịch cảnh của mình. Có lẽ mọi người lại trách con ...ngu ngốc! Nhưng con muốn bé Ti sau này thật sự hãnh diện về mẹ . Vả lại con cũng muốn bé Ti ngoài việc học trên ghế nhà trường, nó sẽ vẫn được học những gì ở cuộc sống hằng ngày, bằng đôi chân nhỏ đang bước cạnh đôi chân rất "cuộc đời " của mẹ.

Có lẽ trong thời gian rất gần con sẽ về nhà 1 lần nữa ....Con đang đợi nó...

0 Chia sẽ: