Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, September 30, 2011

THỜI GIAN -BÃO- NHẬT KÝ


Đồng hồ máy tính của mình đang nhảy ở 00:26'.

Lấy hai tay xoa đôi vai cho đỡ lạnh mà cảm giác chẳng khá hơn tí nào. Vậy mà mình không muốn vào nhà. Gió mạnh! Bão đêm nay sẽ vào.

Ngồi tựa vào tường hành lang , căn nhà nhỏ mini của mình trên tầng tư chung cư dường như đang hứng đầy gió. Gió thổi những hạt mưa vào chân, mưa lấm tấm trên màn hình máy tính. Mình vẫn không muốn rời đi.

Nhìn mông lung vào khoảng không trước mắt, thỉnh thoảng gió nổi lên , cây nghiêng nghiêng , lá cây xào xạc... .Tròng trành , mình lắng nghe.  

- Đời người có như một cơn gió thổi thoáng qua

Chợt nhớ trên đường đi làm về tối nay. Mình và C Tuyết chạy xe song song .
 Mình nói với chị : Chị à, mới ngày nào đi trên đường này chị tả cho em hương vị của Mùa Thu  rằng  "Em hãy cảm nhận sự se se lạnh, ngửi mùi hương thoang thoảng của Hoa Sữa, đó chính là Mùa Thu em ạ" Ây vậy mà đã giáp một năm rồi chị nhỉ?
 Chị gật gù trả lời : Ừ. Nhanh quá em à.
                           

Quả thật là vậy. Công việc hàng ngày xoay quanh mình được lắp đầy , che kín thời gian. Thời gian nghỉ buổi chiều hàng tuần mình vừa phủ thêm bằng 2 lớp học chuyên môn. Để rồi đêm đêm lại lấy cắp thêm thời gian của giấc ngủ! Vậy mà vẫn giật mình , thời gian trôi quá nhanh.

Mình thấy sợ hãi. Sợ hãi thời gian đã mất. Thời gian mất đi cũng có nghĩa là không thể tìm và lấy lại được. Cũng có nghĩa là mình đã bỏ mất những điều tốt đẹp mà mình nên làm trong thời gian đó.... Nhớ con cồn cào ruột gan!
Mình đã lỡ hẹn với con gần một năm. Thời gian đó nếu bên con chắc mình và con sẽ trải qua nhiều niềm vui đáng nhớ, nhiều hạnh phúc của yêu thương. Trong vòng xoáy thời gian cuộc đời mình đã mất một năm tốt đẹp bên con mà mình không thể nào lấy lại được.

Và có thể nửa năm nữa, Mình sẽ phải để thời gian trôi thêm không biết đến bao giờ , tiếp tục xa con khi con đi xa với Ba. Xa con không biết đến bao giờ! Mình đang và sẽ vẫn sống trong khao khát thương nhớ con. Con vẫn lớn lên thiếu vắng hơi ấm của mẹ! Thời gian trôi qua rồi, mình lại khóc tiếc những điều tốt đẹp bỏ lỡ. Day dứt một đời làm mẹ.

Gửi thiên thần của mẹ bài hát này , nhờ bài hát nói lên nỗi lòng của mẹ. 

"Này con yêu ơi con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao. Hãy cứ đi mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân."

Dù lòng buồn và sợ , mình vẫn muốn con đi. Mình sao cũng được, miễn đó là tốt cho con.
"Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa mẹ. Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng. Biển dâng trời cao con vẫy vùng.
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng mẹ chợt nhớ con vô bờ. Nhớ sao dáng hài. nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời.
này con yêu ơi con biết không? mẹ yêu con yêu con nhất đời. Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm mẹ vẫn vui.
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương. Mẹ nhờ mây mang trao đến con.Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an."

Thời gian đó, mình sẽ tiếp tục phủ lắp thời gian của mình bằng những những công việc xung quanh mình. Thời gian rồi sẽ trôi rất nhanh. Rồi một đời người như một con gió thổi qua!

Mình chấp nhận day dứt một đời làm mẹ! Mình lạnh, bão thật sự đã hiện diện bên mình.
Đồng hồ máy tính ở phút 02:18.



Wednesday, September 21, 2011

Đọ sắc với hoa


















Saturday, September 17, 2011

Xem phim " Long Ruồi"

 Vị khách bé được nhường đứng đầu

Ti tạo dáng bên cạnh " ngài Bean"




 Hehe, tấm hình này có vẻ giống hơn.....


 ...tấm này .


Ti nói mẹ đứng tạo tư thế giống "ngài Bean" nhưng mẹ thì không làm được!!