Status

Một góc riêng của tôi !

Tuesday, June 22, 2010

Nhìn em rất buồn!

"Mới đầu nhìn em bình thường, càng nói chuyện thấy em càng có duyên. Nhưng, mắt em buồn lắm! Dù em nói chuyện miệng cứ mỉm cười , nhưng mắt vẫn buồn lắm....."

Mỗi lần thêm một ai nói mắt em buồn....thì ..cảm giác trong lòng em lại càng buồn. Em cố ép lòng lại nhưng những nỗi buồn vô cớ càng âm ỉ. Em cũng chẳng biết sao mình dễ xúc động đến vậy. Ai đó vô tình thôi cũng làm những nỗi niềm, những nỗi đau trong em thức dậy. ....Càng nhận ra lớp bọc của mình mong manh, dễ vỡ làm sao!!

Người ta bảo số em phải sống xa nhà, xa quê. Em nghiệm cho bản thân mình cũng đúng, vì từ lâu em có nhà có quê nữa đâu, nhưng em không tin số em cứ một mình. Em cũng mở lòng mình mà. Chỉ có điều em không muốn dựa vào ai , hay tin vào ai khác mà thôi. Có nên tin không? Khi những người mà em nghĩ là đáng tin đều ...làm em mất lòng tin!! Vậy em có nên đặt lòng tin vào người khác nữa không?

Em lúc nào cũng có con gái bên mình. Cuộc sống riêng tư thì chẳng bao giờ thiếu ....thứ mình cần hoặc thiếu tình yêu ( nói láo chết liền). Vậy mà em luôn cảm giác mình chỉ có một mình !! Trời ạ, em thấy buồn lắm! Rất buồn!

Thật ghét lắm! Nhưng thật lòng chưa bao giờ muốn trói buộc đời sống mình vào khuôn khổ. Vậy cứ một mình ...đi về thôi nhỉ?!

Có thể mắt em sẽ còn buồn, nhưng đừng ai nói mắt em buồn nữa nhé.

Sunday, June 13, 2010

Hình mới của Ti


Con đen đi rất nhiều!!


Đồng phục trường mới xấu quá!



Và có vẻ Ti ngày càng...điệu!


Hix, ai cắt tóc cho con xấu quá!


 Mặt của Ti phải để tóc ngang với cạnh gương mặt ( càm)


Hix, nhìn mặt con ...tròn vo! Xấu!


Nhìn con ...già quá đi à!


Nhưng sao ờ nhà lại mặt đồ bơi???

Hai mẹ con gặp nhau qua webcam!


Wednesday, June 9, 2010

Ngày đầu tiên học trường mới

Thật tiếc là video mờ và ...ngắn ngủn. Con của mẹ thật đáng yêu!

Saturday, June 5, 2010

Pictures

Mot ngay moi bat dau.




Trên đường đi làm đây!

Friday, June 4, 2010

Mẹ nhớ con quá!


Mẹ nhớ con đến xót lòng!

Mẹ sẽ cố gắng sắp xếp để mẹ con mình ở cạnh nhau. Để mẹ được lo lắng, chăm sóc cho con.  Mẹ đã biết trước không thể tránh được việc ba đưa con về PT. Đàn ông giữ con thế nào cũng giao cho người này người kia trông mà thôi ( có khi còn để con một mình nữa!!) .  Ba thì không thể nào quan tâm, dạy dỗ cặn kẽ cho con bằng mẹ được !!  Hixx.
Đau lòng nhất là con ..đã biết xin tiền!!!!!!!!! ( Chẳng biết con học ở đâu nữa!!)

Đành im lặng vậy!!

( Mang con ra đây điều mẹ ghét nhất là giọng nói của con sẽ ...lai giọng Bắc!!)




Vừa nhớ con, vừa lo lắng! Tâm trạng mẹ rối bời!

Mẹ cắm cúi vào công việc. Đêm làm việc đến khi không còn có thể mở mắt được nữa!



Chỉ để lòng không quặn thắt vì nỗi nhớ con!