Status

Một góc riêng của tôi !

Monday, April 26, 2010

Chạnh lòng !

Sau một ngày làm việc mệt mõi mà giờ mình vẫn chưa ngủ được. Dù cố nhắm mắt và không nghĩ ngợi gì nhưng ...tâm trí lại miên man mãi.


Giờ con gái bé bỏng của mình chắc đã ngủ say. Nhớ con , nước mắt rơi! Se sắc lòng!


Cuộc đời sao cứ ba chìm bảy nổi. Sao mình cứ mãi long đong, cứ đa đoan cuộc đời vậy?


Vì đâu?


Một mình giữa đêm khuya. Lạc lõng!


Ti à, mẹ sẽ về với con.

Sunday, April 11, 2010

Áp lực!

Nói thật là mình không thể làm việc nếu "phó điều hành" còn làm. Văn hóa của chị ta quá tệ. Cách giao tiếp kiểu chợ búa, đụng chuyện là quát ầm lên bất kể đó là khu vực Nhà Hàng !! Thời gian qua chị ta lấy quyền điều hành quản hết mọi việc , và lấn luôn "sân" của mình là ...quản lý và trainning! Mình chẳng biết cãi nhau nên mình chẳng nói gì , và vì mình lại dưới chị ta một bậc vậy mới ...đau!! ( nhưng lương mình cao hơn chị ta đến 2 triệu hehe) . Hơn 1 tháng qua mình đã không thể chủ động trong bất kỳ việc gì, mình làm cái gì ..chị ta đều làm ngược lại!!! Chị ta suốt ngày hò hét với nhân viên. Và bằng chứng cho thái độ làm việc của chị ta một tháng qua là sau khi nhận lương thì toàn bộ nhân viên đã ...nghỉ!! ( huhu, công sức em trainning cho tụi nó cũng đã ra đi) . Mấy hôm nay mình đã phải gồng gánh hết mọi thứ, liên tục tuyển người cho vào phục vụ ngay, vì toàn là nhân viên mới, chưa qua đào tạo nên chất lượng dịch vụ khá tệ!!!

Hôm nay, mình đã nói chuyện thẳng thắn với Boss về công việc. Mình đã xin nghỉ làm nhưng boss...không cho nghỉ !! huhu

Và đây là quyết định của boss trong buổi nói chuyện với mình.....

Ngày mai "phó điều hành" sẽ bị ...điều về SG!! Và công việc của mình sẽ không còn bị cản trở nữa. Đương nhiên áp lực công việc sẽ cao hơn. Mình sẽ phải kêu gọi tất cả nhân viên về làm lại . (Hú hồn, tụi nó lại chịu nghe lời mình ) Đồng thời phải đảm bảo về chất lượng dịch vụ hoàn hảo trước thời hạn 29/4!! 
Mô hình kinh doanh tự phát, chưa chuyên nghiệp mà muốn dịch vụ hoàn hảo thì là một thử thách khá lớn ...các bác ợ!! Nhưng em chẳng còn cách nào khác là phải nổ lực hết mình.

Hic, em lo lắm! Nhân viên thiếu khá trầm trọng trong tất cả các bộ phận!

Mình đã muốn nghỉ để về với con gái. Vậy mà không được về. Hết tháng này không cho về mình cũng ...nghỉ ! Về Sài Gòn làm ra bao nhiêu tiền thì hết bấy nhiêu nhưng được gần con và chăm sóc nó nên mỗi ngày của mình thật ý nghĩa.

Sunday, April 4, 2010

Cho con ...


Mẹ đã cố gắng hết sức mình để mong cho hai mẹ con mình có một cuộc đời mới, môi trường mới. Nhưng mẹ đã không làm được. Giờ đây nghe một vài tin tốt lành từ ba Ti, mẹ rất mừng. Nếu ba Ti có được học bổng dài hạn và có thể cho con môi trường mới tốt hơn thì mẹ không còn niềm vui nào lớn hơn vậy được nữa.

Nhưng....

Nếu phải xa con thời gian lâu như vậy, khoảng cách xa vời như vậy thì mẹ ...phải sống thế nào đây ? Nghĩ đến điều này thôi mà lòng đau như ai đó đang cắt ruột gan mẹ vậy!!!