Status

Một góc riêng của tôi !

Friday, March 14, 2008

Corner of Life - Một góc của cuộc đời (4)

" Không tròn như mắt nhìn thấy"



Thật vô cùng hạnh phúc khi biết mình đang và sẽ trở thành 1 người mẹ. Đó là cảm giác hạnh phúc đến vô cùng. Nó làm em thấy mình được toại nguyện. Được đủ đầy!


Đã sống một mình không người thân bên cạnh. Thì nuôi con ắt hẳn rất khó khăn. Nhưng em lại vô cùng tự tin với khả năng kinh tế mình có lúc đó. Em không hiều nổi tình cảm với anh khi ấy là thế nào nữa. Chỉ thấy rằng , có con ..với em đã là đầy đủ, đã là hạnh phúc! Em không còn muốn điều gì hơn nữa!



Em goị điện thoại về gia đình. Đó là thời gian gia đình giận em thật nhiều. Em dời đám cưới với người đàn ông hiền lành kia đã làm cha mẹ và gia đình thất vọng. Nay em lại báo tin mình có con, mà lại với anh, một người đã từng tệ bạc và giả dối với em. Chẳng 1 lời la mắng , nhưng em vẫn cảm nhận nước mắt cha mẹ em rơi!



- Con muốn có đứa con này. Nếu con làm ba mẹ buồn và không ngẩng cao đầu với làng xóm thì con không về quê nữa. Nhưng con sẽ ở vậy nuôi con. Không lấy ba đứa bé. Và cũng huỷ đám cưới với anh Q!



Lần đầu tiên trong đời em nghe tiếng ba khóc.Và cũng là lần đầu tiên ba hiền từ với em nhất.



Và em đã làm như mình nói......



Rồi một ngày anh cũng biết tin. Anh còn đưa em đi bệnh viện khám. Anh quấn quít, anh quan tâm đến em. Anh lại nói yêu em!



Anh tự mình về nói gia đình anh về quyết định muốn cưới em mà em không hề biết. Khi anh cho em biết việc làm đó của anh, Em không thể hiểu anh làm vậy vì điều gì?



Vì yêu em ư? Không phải, trước đó là thời gian chúng ta chia tay khá dài. Anh cũng đã chuẩn bị làm đám hỏi với người gia đình anh chọn. Và với những gì anh đã làm với em trước đó thì không thể gọi là tình yêu.



Anh vì cái thai trong bụng em ư? Em chắc chắn nếu chỉ vì nó thì càng không. Nếu anh là người như vậy thì trước đây dù có yêu em hay không yêu thì anh đã không đề nghị em phá bỏ. Mà đã là kết cục khác.


Nhưng nếu khi ấy em chỉ là một đứa con gái chẳng có gì trong tay cả. Nghề nghiệp cũng không ổn định. Mà lại mang cái thai như trước kia thì anh có đủ tự tin để cưới em không? Vậy thì đó là gì?Em biết! Nhưng lại không thể nói ra thành lời vì lòng còn sự nuối tiếc một tình yêu với anh!! Và em giữ tất cả những giả dối đó trong sâu thẩm đáy lòng mình.


Nhưng khi anh bàn với em chuyện đám cưới. Em đã nói anh đừng làm điều đó vì trách nhiệm. Vì em không cần điều đó. Em vẫn muốn sanh , nuôi con một mình. Nhưng, Anh đã nói anh yêu em. Đám cưới chúng ta là tình yêu.



Em biết anh sống rất sĩ diện. Anh sĩ diện trên mọi phương diện. Anh sống không lập trường, Chưa bao giờ chịu trách nhiệm lời nói và hành động của mình. Hay bị tác động bởi bạn bè, gia đình. Nên không dưới 3 lần em đã hỏi về quyết định của anh. Em vẫn nhớ như in lần chúng ta đứng nói chuyện trước cổng nhà trong con hẻm đường D2. Em đã nói anh nên suy nghĩ kỹ. Chúng ta rất khác biệt về cách sống, quan niệm sống. Anh có đủ vững lập trường vào những gì mình làm không?Anh có bị tác động từ phía gia đình mà lạnh nhạt và tệ bạc với em không ? vì chúng ta chắc chắn sẽ gặp khó khăn từ hai phía gia đình....Những khả năng lớn nhất có thể xảy đến em đều hỏi anh - mà em biết chắc là sẽ có , đó là những điều làm em không đủ niềm tin khi làm vợ anh- , Em nói và muốn anh suy nghĩ trước khi đi đến 1 quyết định....Và như bản tính vốn có của anh....Anh khẳng định những gì mình làm và lại rất tự tin gạt bỏ sự e ngại của em!!!



Còn em. Đã muốn 1 mình nuôi con. Muốn cuộc sống yên bình lặng lẽ với con mình. Nhưng....mỗi ngày, mỗi đêm, em trò chuyện với con mình, em cảm nhận sự sống của nó càng mãnh liệt ... Thời gian càng trôi, em càng suy nghĩ nhiều... Nó lớn lên sẽ thế nào? Nó cũng có quyền có một gia đình trọn vẹn chứ? Nó sẽ thế nào khi nó thấy mình không giống chúng bạn? Chỉ sống một mẹ một con nó có buồn không? Có tủi thân không? ....Những trăn trở mỗi đêm về tương lai của con mình đã làm thay đổi quyết định sống đơn thân của em.



Chúng ta đã đồng lòng cùng đi tìm hanh phúc. Đó là thời điểm căng thẳng cho chúng ta và gia đình hai họ. Em quyết định hạnh phúc của mình trong cảm giác có lỗi với người thân. Có lỗi với người đàn ông bao dung vẫn đang hi vọng chờ ở em một cơ hội. Và chắc rằng anh cũng vậy. Chúng ta đã đi đến một quyết định cho riêng mình mà để lại sau lưng nhiều trăn trở , nhiều nổi đau cho người khác, nhiều buồn phiền cho gia đình. Cũng khó khăn lắm, gian nan lắm, cũng tủi buồn lắm.....Nhưng rồi gia đình hai bên cũng đành lòng chấp nhận. Đám cưới của chúng ta diễn ta vẫn thật vô cùng trang trọng. Và con gái chúng ta đã dự đám cưới của cha mẹ khi đúng 4 tháng 27 ngày nằm trong ...bụng mẹ!!



................................

Thursday, March 13, 2008

Corner of Life - Một góc của cuộc đời (3)

Em có lỗi với người đàn ông đó một cuộc đời mình


Nằm bên nhau, em và anh bình thản đến tàn nhẫn. Em nói về đám cưới sắp đến của mình. Em nghe anh nói về chuyện của anh. Em đã nói chúng ta nên mời nhau ngày đàm cưới. Thờ ơ một cách lãnh đạm! Thật lạ phải không anh? Em và anh đang nằm với nhau và kể nhau nghe chuyện riêng đại sự của mỗi người ! Chẳng biết anh cảm thấy gì không? Em thì không thể không nhếch mép mỉa mai hai con người chúng ta lúc ấy!




Rồi người đàn ông ấy cũng về. Trong những ngày đầu tiên của năm 2005. Những ngày không dài nhưng chắc em chẳng thể nào quên dù có trải qua hết một đời mình! Em chạy lo mọi thứ cho 1 đám cưới. Em cứ làm, nhưng lòng chẵng chút nôn nao, chẳng chút mong mỏi. Người em sắp lấy làm chồng là người nằm trong mơ ước của nhiều người - ít nhất cũng là tất cả bạn bè của em đã từng gặp him- . Hiền lành. Dáng cao to hơn anh gấp bội. Yêu em hơn anh gấp bội. Vậy mà em lại chẳng chút động lòng !!




Chỉ còn một tuần nữa đám cưới sẽ diễn ra. Một đêm, em cứ thao thức không thề ngủ. Đã quyết định rồi tại sao lòng em cứ trăn trở... phía có anh?? Em muốn tìm 1 câu trả lời cho mình. Em muốn tìm 1 lối thoát. Phải làm gì đó để thoát khỏi cái bóng của anh!




Em đi đến một suy nghĩ .........!!




........Người đàn ông em sắp lấy kia thật nhẹ nhàng! Thật trân trọng! Em nằm bên người đó, và nghĩ , phải tự giải thoát mình khỏi quá khứ! Nhưng,.... em thật muốn nguyền rủa mình! Em không thể làm được gì , tấm thân em như bất động! Như gỗ đá! Em nghe tiếng gọi như van nài tha thiết của người ta mà chẳng chút chạnh lòng. Trong giây phút ấy em lại rơi nước mắt nghĩ đến anh. Người đàn ông đáng thương kia rũ người bất lực nhìn em khóc! Em chỉ còn nói đươc 3 tiếng : Em xin lỗi! ......và chạy đi..............




Đó là 1 đêm mang nhiều đau đớn cho người ta, đầy bấn loạn cho em! Sáng hôm sau em quyết định dời đám cưới! Em không đủ cam đảm để làm vợ người ta khi lòng chẳng chút yêu thương! Người đàn ông tội nghiệp ấy khóc trong van nài. Nhưng với tình yêu lớn chân thành người ta đã đồng ý đợi....




Một tháng ở VN cũng sắp hết. Những ngày cuối cùng người đàn ông ấy chuẩn bị trở về nước thì cũng là thời gian cảm nhận có điều khác lạ đang thay đổi trong em.....





Phải chăng .........?





Đó có phải là điều em mong mỏi? ....Con của riêng em? ....................




..............................